Girls' Generation Vietnamese Fanclub

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Girls' Generation Vietnamese Fanclub
Happy Women's day , Happy Birthday Taeyeon ♥ !

Top posters

Hannah (6287)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
ImYoonacute1999 (5492)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
Syn_luv_HyoCa (4622)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
Ngốc♥TaeNy (4554)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
ryn_luv_s9 (4453)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
khOai.babie :") (4446)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
playgirl_snsd (4368)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
rabbitkut3_137 (4134)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
mi♥s9 (3824)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 
hanhphuckhilasone (3822)
[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_left[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar[Fanfic] Glass [Khunyul] Bar_right 

Latest topics

» [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112
by sulyconnit123 Sun Sep 20, 2015 9:09 pm

» [LONGFIC] Hào môn ái hận (Yulsic)
by taena_luv Sun Sep 20, 2015 12:04 pm

» Bạn thích phong cách của Yuri trong hit nào của S9 nhất? ^^
by annaiuyulnhut Mon Jul 13, 2015 9:31 pm

» [Thông báo]Tuyển Translator cho toàn Forum đợt 4
by soneforever Mon Feb 23, 2015 1:37 pm

» [Chú ý] Tự giới thiệu mình tại đây (dành cho mem mới)
by soneforever Mon Feb 23, 2015 1:23 pm

» ♥ "[SNSD fanfic] Kidnap My Heart"
by nhungphamiuluyoon Sun Feb 08, 2015 2:46 pm

» [Truyện] Happiness
by Lizzy Mon Nov 03, 2014 6:04 pm

» [Longfic] Mình anh
by Thiên.Linh Sat Sep 13, 2014 10:05 pm

» [FANFIC] Almost [ Chap 35 : Confessions ]
by điên đạt đỉnh Tue Jun 17, 2014 9:03 pm

» [PICS/SONE] Cho minh xin y kien!!!
by p3bo_1710 Thu May 08, 2014 3:14 am

Chat Box

Auto Login
Chatbox GGVNFC [Off] - Online [?] Away [?]

+3
hoahonggai
mylove_yuri
Love_day99
7 posters

    [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Sun Sep 16, 2012 3:31 pm

    Author: TannieK

    Disclaimer: Họ không thuộc về tôi, nhưng trong fic số phận của họ nằm trong tay tôi.

    Category: General, sad.

    Pairings: KhunYul, Khuntoria

    Rating: T

    Status: On-going

    https://tanniek.wordpress.com


    Được sửa bởi Love_day99 ngày Mon Nov 12, 2012 7:51 pm; sửa lần 3.
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Sun Sep 16, 2012 3:32 pm

    Chap 1

    DEATH OR ENDING?

    “Khun à!”

    “Anh gọi em ra đây có chuyện gì vậy?”

    “…”

    Nhận thấy sự im lặng khác thường của anh, cô nhẹ giọng hỏi.

    “Anh…sao vậy? Có chuyện gì khiến anh không vui sao?”

    Quay người lại đối diện cô, gã thanh niên trước mắt nào tồn tại thứ gọi là cảm xúc?

    “Khun à, anh có chuyện gì vậy? Nói cho em biết đi!”

    “NÓI! Tại sao cô làm vậy?”

    Cô mở to mắt nhìn anh đầy ngạc nhiên.

    “Anh nói gì vậy? Em không làm gì cả!”

    “Cô…tại sao lại làm tổn hại đến cô ấy?”

    Anh vừa dứt lời, khóe môi cô đã nhếch lên.

    “Hà!”

    “Thì ra là chuyện đó! Cô ta vẫn chưa chết phải không?”

    “Cô…!”

    “Anh sao vậy? Sao tự dưng lại nổi giận với em chỉ vì cô ta chứ?”

    “…”

    “Nichkhun!”

    “Chúng ta kết thúc! Tự bây giờ trở đi, tôi không muốn có bất kì quan hệ nào với cô nữa!”

    Lời thoát ra nhẹ hẫng song lại có sức công phá lớn. Lời nói tàn nhẫn và lạnh lùng biết bao?

    “Khun à…”

    Kẻ quay bước, kẻ chôn chân đau buốt.

    “Em…làm vậy tất cả cũng vì anh!”

    Kẻ đang rời đi bỗng khựng lại vì lời nên của cô gái nhỏ, quay đầu ngoái lại nhìn hỏi khẽ.

    “Vì tôi?”

    “…!”

    “Là tôi bảo cô làm tổn hai đến vợ con tôi sao? Là tôi bảo cô đi giết chết những người mà tôi yêu thương sao?!”

    Và cuối cùng là bùng nổ, con quái thú trong anh trỗi dậy hung tàn.

    Dù đứng trước anh là một Yuri bướng bỉnh và bất cần đời song cũng phải e ngại.

    “Em…em–”

    “Cô là ai? Có còn là con người không?”

    “Không phải cô ta chưa chết còn gì?”

    “Cô…!”

    “Cô là hạng người tàn nhẫn đó sao?”

    “Phải, em là như thế đấy! Nhưng em không giả tạo, không che giấu những việc mà mình đã làm gì như cô vợ yêu dấu của anh!”

    *BỐP*

    “IM NGAY! TỪ NAY ĐỪNG ĐỂ TÔI GẶP LẠI CÔ LẦN NÀO NỮA!”

    “Nếu không thì dừng trách tại sao tôi lại nhẫn tâm!”

    Kẻ vừa nãy còn hung tàn bạo cuồng, giờ đã nhanh chóng rời đi bỏ lại sinh vật nhỏ bé.

    Sau cái tát mạnh của anh, cô khuỵu xuống nên đất lạnh lẽo.

    Nước mắt cứ không ngừng ứa ra cùng những tiếng nấc nghẹn ngào…

    Tay ôm phần bụng dưới đau nhói, cô bật cười cay đắng.

    Đến cả thứ duy nhất mà cô có anh cũng cướp đi mất sao?

    Cô đang đùa với ai thế này?

    Là JYP Nichkhun, anh tàn nhẫn, anh nhẫn tâm đến mức nào không lẽ cô còn chưa rõ?

    Đầu choáng váng, ý thức đã dần lù mờ đi vậy mà sao vẫn cứ quá đau.

    Anh…mãi mãi sẽ không thuộc về cô phải không?

    Mắt tối sầm lại, cô lịm đi cùng đau thương.



    ..

    .

    Mở mắt một cách khó nhọc, hai bên thái dương vẫn còn âm ỉ cùng phần bụng tê dại.

    Anh chắc là đang hạnh phúc lắm!

    Khi một đứa bé sinh ra cũng là giây phút một đứa bé khác biến mất…

    Cuộc đời trớ trêu quá phải không Khun?

    Chính anh lại đi giết chết chính đứa con của mình!

    Nếu đã là như thế, chẳng phải trò chơi sắp bắt đầu rồi sao?

    “Nichkhun và Victoria, Rani sẽ như thế nào đây?”

    TBC:


    Được sửa bởi Love_day99 ngày Sun Sep 16, 2012 5:00 pm; sửa lần 1.
    mylove_yuri
    mylove_yuri
    Hạ sĩ
    Hạ sĩ


    Posts : 111
    Money $ : 127
    Join Date : 13/04/2012
    Birthday : 12/04/1992
    Age : 32
    Sex : Nữ Aries
    From : Phan Thiết

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by mylove_yuri Sun Sep 16, 2012 4:26 pm

    temmmmmmmmmmmm
    mới chap đầu đã căng thẳng rồi, Yul là người thứ 3 sao, càng tốt, ss thích Yul phản diện hehe
    mau ra chap mới nha e
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Sun Sep 16, 2012 4:39 pm

    đến ngay đây ss!
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Sun Sep 16, 2012 4:40 pm

    Chap 2
    IF…?
    “Ding dong”

    “Xin chào!”

    .

    “Cô đến đây làm gì? Chẳng phải giờ cô không còn gì với anh Khun nữa sao?”

    “Tôi không đến để gặp anh ta.”

    Cô gái nhìn xoáy vào người đối diện mình, lời nói lạnh lùng đến rợn người.

    Victoria tỏ vẻ khó hiểu, buộc miệng hỏi khẽ.

    “Vậy là đến vì tôi?”

    “Vì cô? Cô nghĩ tôi cần gặp cô để làm gì?”

    “Tôi không biết, nhưng nếu không vì anh ấy và cũng không vì tôi, vậy thì vì chuyện gì?”

    “Tôi đến…vì Rani.”

    Lời nói vừa dứt đã kéo theo hàng loạt âm thanh đổ vỡ đến chói tai.

    “Vì Rani? Cô muốn gặp Rani sao?”

    “Có vẻ là như vậy.”

    “Không, đừng bao giờ nghĩ đến tôi sẽ để cô gặp được Rani!”

    Nhìn kẻ trước mặt mình đang giận dữ, cô khẽ nhếch mép.

    “Thì ra cô cũng có lúc như thế này, giận dữ bảo vệ con mình…”

    “Cô nói gì?”

    “Tôi nói, cô suy nghĩ đi! Đừng để câu chuyện thú vị giữa tôi và cô 4 tháng trước đến tai anh Khun, như vậy không tốt cho cô chút nào!”

    “Cô…!”

    “Ngày mai tôi sẽ đến, tạm biệt!”

    Cô rời đi một cách nhanh chóng khỏi tổ ấm của anh, đi mãi đi mãi đến khi đôi chân đã không còn đủ sức lực để đứng vững nữa.

    Khuỵu xuống đường, cô bật khóc như một đứa trẻ bị người khác cướp đi vật quý giá của mình.

    Sao lại quá đau đến vậy? Cay đắng đến vậy?

    Trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh hôm đó, cái ngày nghiệt ngã đó!

    Cô khóc mãi, khóc cho quên đi nỗi đau trong lòng, quên đi cái cảm giác tủi thân.

    “Hà! Thì ra vẫn còn đau đến nhường đó sao?”

    Cô bật cười khổ não, nước mắt ướt đẫm khóe mi.

    Nếu lúc đó anh biết được sự thật, anh sẽ chọn Kyungsan hay Rani đây?

    Giá như lúc đó anh biết được thì chắc mọi chuyện đã chẳng thành ra như thế này rồi?!

    .

    “Alo”

    [“…”]

    “Là ai vậy?”

    [“…Khun à…”]

    “Yuri…?”

    [“…Khun à…”]

    “Yul–”

    [“Tít tít tít”]

    Đầu dây phía bên kia bỗng nhiên tắt giữa chừng.

    “Là Yul…”

    “…Khun à…”

    Lâu rồi anh mới được nghe lại giọng nói đó, cái cách mà cô gọi tên anh…

    “Reng Reng Reng”

    Tiếng điện thoại vang lên khiến anh bừng tỉnh.

    “Alo”

    [“Khun, cô ta vừa đến đây!”]

    Chất giọng nhuốm nỗi sợ hãi của cô vang lên.

    “Ai cơ?”

    [“Yuri. Là Kwon Yuri!”]

    “Yuri sao?”

    Yuri lại đang định làm gì nữa đây?

    “Yuri có nói là đến vì chuyện gì hay không?”

    [“Đến…đến là vì Rani.”]

    “Cái gì?”

    Đến là vì con gái của anh?

    Chẳng lẽ cô lại định làm gì với Victoria và Rani của anh sao?

    “Anh sẽ về ngay, em vào với con đi!”

    [“Uhm…được rồi!”]



    ..

    .

    “Yuri đến đây khi nào?”

    “Vừa khi nãy thôi, nhưng Khun à…”

    Victoria ôm chầm lấy anh vừa bật khóc nức nở vừa thổn thức.

    “Em sợ lỡ như Rani…cô ta…”

    “Đừng lo, anh sẽ để chuyện đó xảy ra lần thứ hai đâu! Chắc chắn là như thế!”

    Nhìn thấy vợ mình như vậy, anh khẽ vỗ về song chất giọng lẫn lời nói thì lại vô cùng kiên định và đáng sợ.

    “Nếu lỡ…anh không về kịp thì sao? Hay là bây giờ anh…ngày mai…ngày mai cô ta sẽ quay lại!”

    “Yuri nói ngày mai sẽ trở lại sao?”

    “Cô ta nói ngày mai sẽ trở lại để gặp Rani, là ngày mai!”

    Kwon Yuri, cô lại đang dự tính điều gì nữa đây?

    Victoria đâu có tội gì? Vả lại tại sao lại kéo một đứa bé vào cuộc chứ?

    Đúng là con người nhẫn tâm và tàn độc!

    Anh không ngờ mình lại từng ở bên cạnh và âu yếm gã đàn bà đó, tệ hơn là đã từng có chút tình cảm với cô ta!

    Thật không ngờ trong cuộc đời anh lại gây ra một lỗi lầm lớn đến vậy…

    Nếu cô ta dám đụng đến vợ con anh một lần nữa, thì cái giá phải trả sẽ đắt hơn lần trước rất nhiều!

    Anh dám chắc là như thế!

    TBC:


    Được sửa bởi Love_day99 ngày Sun Sep 16, 2012 9:15 pm; sửa lần 1.
    hoahonggai
    hoahonggai
    Hạ sĩ
    Hạ sĩ


    Posts : 137
    Money $ : 146
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 22/02/1990
    Age : 34
    Sex : Nữ Pisces
    Occupation : sinh viên
    From : bà rịa vũng tàu

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by hoahonggai Sun Sep 16, 2012 6:58 pm

    tem nha em....đọc fic này thấy khun đáng ghét quá....bắt yul trả giá đắt hơn sau...giết con của yul oy còn cái gì đắt hơn nữa...chắc lấy mạng yul chắc....mong chờ sự trả thù của yul nha e
    s94
    s94
    Binh bét
    Binh bét


    Posts : 44
    Money $ : 49
    Join Date : 27/07/2012
    Birthday : 31/10/1996
    Age : 27
    Sex : Nữ Scorpio
    From : dan

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by s94 Sun Sep 16, 2012 9:07 pm

    hay hay chap chap mới mới nhanh nhanh nhé!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Sun Sep 16, 2012 9:09 pm

    @s94: cám ơn ss
    @hoahonggai: trả thù thì chắc chắn rồi ss!
    kenzys9
    kenzys9
    Lính mới
    Lính mới


    Posts : 14
    Money $ : 15
    Join Date : 19/07/2012
    Birthday : 02/10/1996
    Age : 27
    Sex : Nữ Libra
    From : znganz456

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by kenzys9 Mon Sep 24, 2012 1:18 pm

    ra chap nhanh nhé em hóng chap
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Sun Oct 21, 2012 11:15 am

    Chap 3 - Part 1:
    WE MEET AGAIN

    Bước trên con đường từ lâu đã trở nên quá quen thuộc, không hiểu sao nước mắt cứ tuôn rơi nóng hổi.

    Trong lòng cô hiện giờ, nỗi lòng này làm sao có thể nói ra để vơi bớt sự đau thương đây?

    Cô nửa muốn đến đó thật nhanh nửa muốn quay đầu lại bỏ trốn, vì sao ư?

    Vì cô biết hôm nay cô sẽ lại được nhìn thấy hình dáng người ấy, con người mà bấy lâu nay đêm nào cũng tìm đến cô trong những giấc ngủ chập chờn.

    Nhưng làm sao có thể đối diện với kẻ đã gây cho cô bao thương tổn đây?

    Cô không thể, tim cô rồi sẽ thắt lại vì người con trai ấy mất!

    Cô không cho phép mình phải đau vì anh nữa, như vậy đã là quá đủ cho một giới hạn.

    Huống hồ, Kwon Yuri cô nào phải là kẻ yếu đuối chứ?

    Vậy mà, cô đã từng khuỵu ngã trước gã đàn ông tàn nhẫn đó để rồi sau đó nhận ra rằng cái giá phải trả là quá đắt…

    Thật sự quá đắt, khiến cô không thể nào tha thứ cho anh được!

    Hà!

    Nhưng anh nào có biết mình đã làm gì?

    JYP Nichkhun vẫn đang nhởn nhơ hạnh phúc bên cô vợ và đứa con gái nhỏ bé đó, các người đã khiến Kyungsan mất đi!

    Chính những kẻ tàn nhẫn đó đã cướp Kyungsan đi từ tay cô!

    Làm sao có thể chấp nhận được sự thật phũ phàng này đây?

    Trong khi một đứa bé được anh ấp ủ và thương yêu từ khi chưa ra đời, còn với Kyungsan lại là chính tay cướp mất mạng sống của nó!

    Làm sao anh lại có thể là loại người khốn nạn đến thế chứ?

    Phải, đáng lí ra từ đầu cô không nên đùa với JYP Nichkhun, để rồi phải nhận một cái giá quá đắt.

    Nhưng cũng là vì anh!

    Nhìn anh ấp ủ vỗ về người con gái giả tạo đó trong vòng tay, cô cảm thấy kinh tởm.

    Cô làm vậy cũng chỉ vì muốn cứu anh ra khỏi cô ta, nhưng…

    Hà!

    Cuộc đời quả thật quá trớ trêu, khiến cho những kẻ như cô ta lại được làm mẹ.

    Cô thề, rằng mình sẽ làm tốt hơn vậy rất nhiều!

    Cô đã thề với họ như vậy, vậy mà họ vẫn không cứu được Kyungsan.

    Như vậy có bất công không?

    Chợt cô bừng tỉnh, bước chân cô đã vô thức đến căn nhà sang trọng của anh từ hki nào mất rồi!?

    .

    “…”

    “Chào cô!”

    “Cô lại đến đây làm gì?”

    “Tôi biết là cô nhớ mà, phải không?”

    “Rani không thể gặp cô lúc này.”

    “Vì sao?”

    Yuri lại nhìn xoáy vào kẻ đối diện mình bằng đôi mắt không đáy khiến kẻ bên cạnh cảm thấy rợn người.

    “Con bé còn đang ngủ.”

    “Càng tốt. Tôi chỉ muốn ngắm nhìn cô bé.”

    “Hãy cho tôi biết lí do tại sao?”

    “Có thật khi tôi nói ra, cô sẽ cho tôi–”

    “Nói mau đi!”

    “Đừng vội nóng giận chứ!”

    “…”

    Yuri nhếch mép cười, hất giọng về phía kẻ đối diện.

    “Nếu tôi nói, tôi đến đây để giết Rani, cô liệu có tin không?”

    Lời vừa dứt, Victoria đã trừng mắt nhìn cô rồi gằn giọng.

    “Ả điên, đừng hòng chạm đến một sợi tóc của Rani!”

    Victoria nắm lấy cổ tay cô cảnh báo.

    Cảm nhận được lực siết từ kẻ nọ, cô càng dùng lực mạnh hơn để hất tay ả ra.

    “BUÔNG RA!”

    “Khun?!”

    “Là anh sao Nichkhun?!”

    TCB:
    JettyTran98
    JettyTran98
    Lính mới
    Lính mới


    Posts : 5
    Money $ : 8
    Join Date : 28/10/2012
    Birthday : 20/02/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : HyoTao City

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by JettyTran98 Mon Oct 29, 2012 10:03 pm

    bạn ơi, fic bạn hay quá! >.<
    bấn mạnh fic bạn đi ý. Nhưng sao bạn ra chap nhỏ giọt vậy????
    mong bn mong chóng ra chap mới. Mình đây ngóng từng ngày từng giờ từng phút từng giây. (vì cái fic nó hay quá mà!)
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Mon Oct 29, 2012 10:05 pm

    @JettyTran98: cám ơn ss nhé ^^
    JettyTran98
    JettyTran98
    Lính mới
    Lính mới


    Posts : 5
    Money $ : 8
    Join Date : 28/10/2012
    Birthday : 20/02/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : HyoTao City

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by JettyTran98 Sat Nov 03, 2012 10:11 pm

    thay lời cảm ơn bằng chap mới đi, mừzzzzzzzzzzz *buing buing*
    cơ mà làm buing buing vz ng nhỏ tuổi hơn cũng ngại thật...
    nhưng mà xin em đừng có ém fic như vậy. Thấy đau lòng lắm T.T
    s94
    s94
    Binh bét
    Binh bét


    Posts : 44
    Money $ : 49
    Join Date : 27/07/2012
    Birthday : 31/10/1996
    Age : 27
    Sex : Nữ Scorpio
    From : dan

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by s94 Sun Nov 04, 2012 7:20 pm

    ra chap nhanh đi bạn na2 :mếu: sun1
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Mon Nov 12, 2012 7:49 pm

    Chap 3 - Part 2:

    CHẠM MẶT, ĐAU & THÙ HẬN

    “Khun!”

    Đôi mắt cô chạm đến bóng hình quen thuộc, anh vẫn vậy, lạnh lùng và tàn nhẫn biết bao.

    Thân hình to lớn ấy bước nhanh đến chỗ cô, gạt mạnh tay khiến một kẻ thì ngã vào lòng anh, kẻ còn lại khuỵu xuống nền đất trơ chội, không có cánh tay nào đỡ lấy.

    Anh ôm ả đàn bà đó vào lòng mà ấp ủ, vỗ về khiến tim cô chợt nhói lên, đau đến tê dại nhưng lại chẳng thể nói thành lời được.

    Hất giọng lạnh lùng về phía cô, đôi mắt anh vẫn nhuốm đầy mùi vị chết chóc và hận thù.

    “Cô đến đây làm gì?!”

    “Anh rõ ràng là đã biết lí do, cớ sao lại phải giả vờ hỏi tôi?”

    Cô nhìn gã đàn ông trước mắt mình, khóe mắt cay xè đến khiến những giọt nước mắt trực trào, cô mím chặt môi ngăn dòng cảm xúc hiện rõ trước anh.

    “Là vì Rani?”

    “Phải.”

    Kwon Yuri mỉm cười thật tươi, hệt như cô đang được đón nhận hạnh phúc từ anh vậy!

    Nụ cười nắng chói của cô khiến những kỉ niệm bấy lâu tưởng chừng đã được anh chôn vùi nơi đáy con tim, nay lại chợt ùa về khiến cảm giác nhớ nhung hơi ấm của cô lại hành hạ thân thể. Bỗng trong phút chốc nhìn thấy nụ cười tỏa sáng đó, mọi lời nói của cô không còn quan trọng nữa, giờ đây vòng tay anh muốn ôm trọn lấy thân hình nhỏ bé ấy biết bao?

    Nhưng lí trí không cho phép anh làm điều đó khi ả đàn bà trước mặt đây lại kẻ tồi tệ và nhẫn tâm, làm sao anh có thể ôm loại người ghê tởm ấy chứ?

    “Tôi về đây! Hẹn gặp lại anh nhé JYP Nichkhun!”

    Lời nói như thức tỉnh anh sau một cơn say đầy mộng mị, dáng hình gầy gò của cô dần biến mất sau cánh của đó.

    .

    Thì ra, bấy nhiêu thời gian này lại không đủ lâu để cô có thể quên hết mọi thứ về anh như cô vẫn tưởng hay sao?

    Thì ra, thời gian không diệu kỳ đến thế!?

    Sao hình dáng to lớn ấy lại cứ mãi đeo bám tâm trí cô? Tại sao lại cứ phá quấy khiến vết thương lòng này lại chẳng thể lành?

    Anh bảo cô phải làm thế nào để có thể nhẹ lòng đây?

    Thù hận anh, cô đâu muốn chứ! Nhưng, chính anh là kẻ đã khiến cô sống không bằng chết, kẻ dồn cô vào con đường cùng!

    Làm sao mà cô có thể tha thứ cho anh bây giờ?

    Phải làm thế nào mới tốt?

    Ả đàn bà giả tạo đó thì có gì mà cô không bằng?!

    Sắc đẹp, tiền tài? Hay chỉ vì duy nhất một thứ không bằng đó là cô ta có anh?

    ***

    Mặc cho lời cằn nhằn của Victoria, anh trở về phòng, chợt thấy cô độc lạ thường.

    Anh nhớ đến gương mặt thanh tú, vầng trán ương bướng, nụ cười tỏa nắng chói khiến mọi gã đàn ông trên thế giới đều điên cuồng chiếm lấy, và cả đôi mắt ươn ướt.

    Rốt cuộc anh đáng nghĩ cái quái gì thế?

    Sao có thể vì à đàn bà đê tiện đó mà suy nghĩ nhiều đến thế?

    Vừa đây thôi ả còn có ý định làm tổn hại đến vợ con anh, làm sao anh có thể yêu ả được chứ?

    Thiếp đi với những ý nghĩ mông lung, anh đã quá mệt mỏi để nghĩ về những chuyện đó rồi.

    Nhưng giấc ngủ chập chờn đã dẫn anh đến giây phút anh và Yuri môi kề môi nồng nàng và say đắm, da thịt của cả hai ma sát vào nhau khiến thân nhiệt nóng ran, cơ thở hoàn mĩ và tuyệt đẹp.

    Đến khi giật mình tỉnh giấc, đối diện với hiện thực không có cô bên cạnh, tim anh trống trãi đến không ngờ!

    Giá như, ừ thì là giá như cô cho anh một đứa con thì tốt biết mấy! Đến lúc đó, anh chẳng thể hận được cô cả!

    Nhưng đó chỉ là chuyện hoang đường, chỉ có anh mộng tưởng.

    Kwon Yuri chẳng thể nào là người con gái anh yêu được cả.

    TBC:
    s94
    s94
    Binh bét
    Binh bét


    Posts : 44
    Money $ : 49
    Join Date : 27/07/2012
    Birthday : 31/10/1996
    Age : 27
    Sex : Nữ Scorpio
    From : dan

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by s94 Mon Nov 12, 2012 9:37 pm

    hic ghét Khun rồi
    poor yul thương yul wa hic
    hoahonggai
    hoahonggai
    Hạ sĩ
    Hạ sĩ


    Posts : 137
    Money $ : 146
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 22/02/1990
    Age : 34
    Sex : Nữ Pisces
    Occupation : sinh viên
    From : bà rịa vũng tàu

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by hoahonggai Tue Nov 13, 2012 12:00 pm

    vậy là khun ko bik yul có thai oy...chờ chap sau e nha...
    mylove_yuri
    mylove_yuri
    Hạ sĩ
    Hạ sĩ


    Posts : 111
    Money $ : 127
    Join Date : 13/04/2012
    Birthday : 12/04/1992
    Age : 32
    Sex : Nữ Aries
    From : Phan Thiết

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by mylove_yuri Sat Nov 17, 2012 10:47 am

    *lót dép ngồi chờ*
    mà ra chap dài chút nha e, đọc k đã gì hết trơn hehe
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Sat Nov 24, 2012 11:32 pm

    Chap 4

    KHÔNG THỂ


    Nắng chói chang của buổi sáng ban mai len lỏi vào ô cửa sổ khiến Yuri khẽ nheo mắt. Bỗng tiếng chuông điện thoại văng vẳng bên tai cô, đôi tay mệt mỏi sờ soạng khắp chiếc giường một cách gấp gáp.

    Để rồi khi mắt đã chạm đến nó, Kwon Yuri chợt vỡ lẽ.

    Hà!

    Hóa ra đến giờ vẫn còn chìm trong mộng mị hay sao?

    Chẳng phải kể từ ngày cô gặp lại anh đã là 4 năm rồi sao?

    Bốn năm dài đằng đẵng, lẽ nào vẫn chưa thể thoát khỏi nó?

    Ngây người nhìn vào vật trên giường một hồi lâu, cô khẽ đưa tay áp chiếc điện thoại lên tai mình, nước mắt tràn khóe mi lăn dài trên má nóng hổi.



    [“Yul à, em dậy chưa?”]

    “Khun này lớn mà ngốc, em chưa dậy làm sao nói chuyện với anh được chứ?”

    [“Ừ, anh ngốc mà vẫn có người muốn yêu.”]

    “Ai vậy ta? Chắc chắn không phải Yul nha!”

    [“Nhóc con, em mau xuống đây đi! Anh sẽ trị tội em!”]

    “Không…”



    Những lời nói tràn đầy yêu thương và hạnh phúc kia, liệu giờ có còn?

    Cô điên thật rồi, bấy lâu nay vẫn không thể thoát ra được sự ảo tưởng ấy sao?

    Những giọt nước mắt ấy càng ngày càng ứa ra thật nhiều mặc cho cô không muốn, con tim lại đau nhói lên khiến cô chẳng thể thở nổi.

    Và cuối cùng cô lại òa khóc, điên loạn và giận dữ, Yuri ném chiếc điện thoại xuống đất vỡ nát và hàng loạt âm thanh chói tai liên tiếp của thủy tinh đổ vỡ khiến tim nhức nhối không yên.

    Thủy tinh cứa vào tay khiến da thịt bỏng rát, đau đớn vô cùng. Nhưng, chút thương tổn này thì có đáng gì sao với hàng ngàn vết sẹo anh đã gây ra cho cô chứ?

    Phải, có đáng gì so với cái đau tê dại ngày hôm đó chứ?!

    Có đáng gì so với nỗi mất mát lớn nhất trong cô chứ?

    Chính anh, chính anh là kẻ đó cướp nó đi từ cô. Chính anh là kẻ đã khiến cô phải chịu đau đớn như ngày hôm nay. Chính anh là kẻ tàn nhẫn và lạnh lùng đã gây cho cô nhiều thương tổn đến thế này!

    Vậy mà, cô chẳng thể làm gì được anh cả!

    Cô nói hận anh, nhưng thực chất có hận?!

    Cô nói trả thù anh, nhưng lại chẳng dám giết chết con anh và người đàn bà cay độc ấy!?

    Đến cuối cùng, Kwon Yuri cũng chỉ là một kẻ dám yêu mà không dám hận!

    Đến cuối cùng, Kwon Yuri cũng chẳng có khả năng hận ai cả!

    Bật cười khổ não, cô thất thần nhìn về chỉ duy nhất một phía, nơi có hình ảnh của đối phương đang ngự trị trong lòng cô hiện giờ.

    JYP Nichkhun.

    “Nichkhun, tại sao vết thương anh gây ra lại chẳng thể lành?!”

    “4 năm dài dẳng thế kia, vậy mà sao anh cứ luôn quấy rối làm phiền hà tâm trí tôi chứ?”

    Cô hét lớn, nước mắt lại một lần nữa ứa ra, nỗi lòng bấy lâu chợt vơi đi phần nào.

    Cô chợt co người lại, gục mặt xuống đầu gối mà cái đau âm ỉ vẫn còn tồn tại trong tim. Nhìn Kwon Yuri lúc này mỏng manh và yếu đuối hơn bao giờ hết, vậy mà chẳng có ai ở cạnh để vỗ về đứa con gái tội nghiệp này!

    Nhìn cô lúc này có ai lại nghĩ đây là một Kwon Yuri lãnh đạm và vô cảm vẻ thường ngày chứ?

    Cô cứ khóc mãi, khóc cho thỏa nỗi lòng, khóc cho bớt đau, cho đến khi đuối sức.

    ***

    Nhẹ nhàng bước trên con đường mà có lẽ bốn năm qua không chiều nào là cô không đi qua, Kwon Yuri khẽ mỉm cười. Không biết là vì sao trong cô lại có chút niềm vui nho nhỏ tồn tại?

    Ngước nhìn cảnh vật cũng đã trở nên quen thuộc, cô đang tìm kiếm một cái gì đó. Và chợt mắt sáng bừng yêu thương, cô biết mình đã tìm thấy.

    Yuri mỉm cười rạng rỡ, nụ cười mà bấy lâu người ta đã không còn thấy trên khuôn mặt thanh tú của đứa con gái này nữa.

    “Cô Yuri à!”

    Một đứa bé gái xinh xắn tựa thiên thần đang chạy đến bên cô, không hiểu sao đã từ rất lâu cô xem như đây là một điều thay thế sự hiện diện của anh trong cuộc đời của mình.

    “Con có khỏe không nhóc?”

    Cô ôm chằm cô nhóc đáng yêu đó vào lòng mà ấp ủ, mà yêu thương như con ruột của mình. Hình ảnh Kyungsan lại hiện lên trước mắt khiến đôi mắt đứa con gái đang tràn ngập hạnh phúc nay lại sậm lại, ươn ướt.

    Có phải đây là cái giá phải trả cho việc kết bạn với cô bé này hay không?

    Có phải không, Victoria?

    Hà!

    Có phải Kwon Yuri cô quá ngu ngốc hay không?

    Nói hận anh, mà lại vui vẻ thương yêu đứa bé đã đầy Kyungsan ra khỏi thế giới này!

    Nói yêu thương Kyungsan, mà lại đi với đứa bé đã gián tiếp giết chết nó!

    “Yul à, cô không khỏe sao?”

    “Không có. Chỉ là hôm nay–”

    “Rani à!”

    TBC:
    mylove_yuri
    mylove_yuri
    Hạ sĩ
    Hạ sĩ


    Posts : 111
    Money $ : 127
    Join Date : 13/04/2012
    Birthday : 12/04/1992
    Age : 32
    Sex : Nữ Aries
    From : Phan Thiết

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by mylove_yuri Mon Nov 26, 2012 12:49 am

    temmmmmmmm
    tội Yul của ss quá đi T__T
    sắp sn ẽm rồi mà sao em hành hạ ẽm hoài zậy....!!!!!!
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Tue Dec 18, 2012 8:15 pm

    Chap 5
    KHỐN KHỔ


    “Rani!”

    Ánh mắt cả hai hướng về phía tiếng gọi lớn phát ra, 6 đôi mắt nhìn nhau chẳng thể nói nên lời.

    Rani quay lại nhìn cô, vừa cười tíu tít vừa chỉ vào người đàn ông với bộ Âu phục đang bước đến họ. Theo sau, dĩ nhiên là người phụ nữ với đôi mắt sắc sảo cùng nụ cười đầy ma mị, đã lâu không gặp vậy mà ả chẳng thay đổi bao nhiêu.

    “Cô Yuri ơi, đó là appa và umma đấy!”

    “Cô biết rồi, con rất giống appa”

    Cô gượng cười, cố nghiến chặt răng để những tiếng nấc không phát ra. Dù cho có xa cách bao lâu, vẫn chẳng thể giữ tim không đập loạn xạ mỗi khi đứng trước gã đàn ông này sao? Hoang đường, giữa cô và anh chẳng có nhiều kỉ niệm bên nhau để phải đau như thế này, càng không thể có bất kì mối liên hệ hay ràng buộc nào cả, giờ đây chỉ còn tồn tại những sai lầm và tội lỗi.

    Anh và ả đàn bà đó đã ở ngay trước mắt cô, cảm giác xao xuyến vẫn không hề mất khi cô đối diện với JYP Nichkhun. Ánh mắt của ả đàn bà bên cạnh anh luôn lóe lên sự cay độc, ghen ghét và hận thù, cô chẳng thể nào hiểu nổi làm sao anh có thể sống bên cạnh hoặc tệ hơn là ôm ả trong lòng hằng đêm. Hay nói một cách khác, cô kinh tởm loại người giả tạo đấy, và anh đang bị nhấn chìm trong giả dối cùng ả.

    “Chào cô, tôi là JYP Nichkhun.”

    Anh nhìn cô, biểu cảm giả tạo đến chán chường. Nụ cười xã giao trên môi anh, cái bắt tay đầy lịch sự cùng lời chào hỏi thân tình cũng đủ để cô nhận ra JYP Nichkhun hoàn toàn không có chút thay đổi nào. Vẫn là sự lạnh lùng và tàn nhẫn đằng sau cái lớp áo đó, đôi mắt như sậm lại chất chứa một cái gì đó mà kẻ mù về tình yêu như Yuri cô không thể hiểu nổi.

    “Còn đây là vợ tôi, Victoria Song.”

    Anh tiếp lời, đưa tay choàng lấy eo của Victoria, nó khiến tim cô có chút nhói lên. Cô cố giữ cho mình mạnh mẽ, cô nói ai khi mà chính cô cũng đang khoác cho mình bộ mặt bình thản đến vô cảm?

    “Xin chào, tôi tên là Kwon Yuri!”

    Cô cũng đáp trả lại anh, khẽ nhỏe miệng cười tươi như đây là lần gặp mặt đầu tiên. Mặc cho trong lòng không khỏi tức cười, trước giờ Kwon Yuri chẳng bao giờ diễn kịch, song lần này lại là một câu chuyện khác…

    “Nghe nói Rani rất thích cô phải không?”

    “Vâng, tôi nghĩ là vậy. Con bé dễ thương lắm!”

    Cô và anh cứ tiếp tục cười nói, nhưng tiếc thay đó chỉ là lớp vỏ bề ngoài đằng sau cái quá khứ của 4 năm về trước mà thôi.

    “Appa, chúng ta mời cô Yuri đến nhà nhé?! Cô ấy chưa đến nhà mình lần nào cả!”

    Rani khẽ nắm vạt áo Nichkhun kéo kéo, vẻ như nài nỉ khiến cô bỗng nhớ đến những lần chính mình cũng nũng nịu với anh như thế này, nhưng giờ còn đâu khi đó là quá khứ?

    “Không được đâu, cô bận rồi. Hẹn cháu dịp khác nhé!?”

    Cô cuối xuống mỉm cười nhìn cô bé, bỗng chốc nụ cười rạng rỡ ấy lại đập vào mắt anh, rõ ràng là rất nhớ vậy mà sao vẫn cứ cố tỏ vẻ hận thù chứ?

    Có lẽ, sức hút ma mị của đứa con gái này quá lớn khiến anh bị lung lay, huống hồ Kwon Yuri lại là một vẻ đẹp thuần khiết như một đóa hông trong sự kiêu kỳ và quyến rũ đến kì lạ này.

    Anh lại mỉm cười, nhưng cô lại chưa bao giờ thích nụ cười đó. Vì nó nào phải dành cho cô? Hay nói cách khác, đó chỉ đơn giản là một phép lịch sự của gã đàn ông này thôi.

    “Cô Kwon Yuri, vậy chúng ta có thể mời cô đến nhà vào một lần khác không?”

    “Chắc chắn rồi, nếu có thể thì tôi sẽ đến!”

    Cô nhanh chóng rời đi, giây phút lướt qua anh vẫn còn vương vấn hơi ấm cũ, một chút thôi cũng đủ để khiến lòng cô thắt lại.

    Sau khi Yuri đi khỏi, người phụ nữ nãy giờ vẫn im lặng khẽ lên tiếng.

    “Gặp lại cô ta chắc hẳn anh vui lắm?!”

    “Em nói gì vậy? Lại ghen tuông vớ vẩn nữa rồi sao?”

    Anh nhíu mày khó chịu, nhưng thực chất cũng chẳng thể phân biệt được cái cảm giác trong lòng anh hiện giờ là gì.

    “Em không có ghen tuông vớ vẩn, sao anh không tự hỏi mình nãy giờ đã cư xử như thế nào với người đàn bà ấy?”

    “Đủ rồi! Chúng ta sẽ nói chuyện này sau!”

    Anh gắt lên, nhẹ nhàng kéo lấy tay Rani và chỉ về phía chiếc xe trước mặt.

    “Con lên xe về trước đi, bố mẹ có việc bận không thể về với con được!”

    “Nhưng, appa…”

    “Thôi nào, Rani ngoan nào!”

    Anh nhẹ giọng vỗ về, nhưng cơ thể lại đang cố kìm nén cơn giận ngấm ngầm cùng sự mệt mỏi xâm chiếm lấy cơ thể. Sau khi Rani dần khuất bóng, là khi anh mạnh bạo kéo tay vợ mình lên chiếc xe khác lao đi vun vút.

    Chiếc xe lao nhanh trên đại lộ, màn đêm dần buông xuống khiến những cơn mưa cũng bắt đầu. Trong xe giờ chỉ còn là sự tĩnh lặng đến đáng sợ, mỗi người đang đeo đuổi một suy nghĩ riêng của mình. Bỗng nhiên, anh cất lời, là lời vô cùng giá lạnh.

    “Tại sao em lại có thái độ như vậy trước mặt Rani, em biết thừa là không nên cho con bé biết bất cứ điều gì mà!”

    “Nhưng, em không cho phép cả anh và con đều thân thiết với cô ta! Chỉ riêng một mình Rani đã là quá đủ cho sức chịu đựng của em rồi!”

    “Vậy em bảo anh phải làm sao? Sao em lại có thể đi ghen tuông với Yuri chứ?!”

    Anh vẫn nhìn về một điểm bất định, biểu cảm lại khiến người khác không thể đoán ra được ý nghĩ thật sự sâu bên trong con người này.

    “Chính vì là cô ta! Làm sao em có thể làm ngơ khi anh đã từng bị ả đàn bà đó quyến rũ?”

    “Em thôi đi!”

    “Sao? Anh sợ à? Sợ gì cơ chứ, hay là bây giờ anh vẫn bị cô ta mê luyến?”

    “VICTORIA!”

    Anh gắt lên giận dữ như một con thú hoang ngan tàng, mạnh bạo rẽ nhanh chiếc xe vào lề đường khiến Victoria suýt bật ra trước.

    “Anh đang làm gì vậy?”

    “Tôi nói cho em biết, JYP Nichkhun này có thể hết mực yêu thương và nuông chiều vợ con mình, nhưng…tuyệt đối không chấp nhận cho em muốn làm gì thì làm, em hiểu chứ?”

    Victoria nhìn anh ngỡ ngàng pha lẫn bối rối, có thứ gì đó chợt rạn nứt.

    “Anh…vì Kwon Yuri mà nói với em những lời này?”

    “…”

    “Sao anh không nói gì đi chứ?”

    “Em xuống xe về nhà trước đi, anh có chút việc sẽ về sau!”

    “Nhưng mà…”

    “XUỐNG XE!”

    Victoria tái mặt, nhanh chóng rời khỏi xe như lời anh bảo. Quả thật đối với cô mà nói, anh chưa từng bao giờ có thái độ này đối với cô như ngày hôm nay. Phải chăng, là vì gặp lại cô ta mà bị lung lay sao?

    Nhìn theo chiếc xe khuất dần sau bóng đêm, cô vội vàng đón taxi. Cô biết, mình có đợi cũng vô ích, vì anh sẽ không trở lại đây vì cô.

    ***

    Chiếc xe vừa nãy vẫn còn chạy với tốc độ chết người giờ lại đột nhiên dừng hẳn ở nơi cách hơn 2 tiếng đồng hồ trước đã đến.

    Nhanh chóng đi nhanh đến chỗ có dáng người con gái trước mắt, anh bỗng cảm thấy tim mình như loạn nhịp.

    Cũng phải, kẻ Nichkhun sắp phải đối diện đây lại là Kwon Yuri cơ mà!

    “Yuri!

    TBC:[center]


    Được sửa bởi Love_day99 ngày Tue Mar 19, 2013 10:33 pm; sửa lần 1.
    hoahonggai
    hoahonggai
    Hạ sĩ
    Hạ sĩ


    Posts : 137
    Money $ : 146
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 22/02/1990
    Age : 34
    Sex : Nữ Pisces
    Occupation : sinh viên
    From : bà rịa vũng tàu

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by hoahonggai Wed Dec 19, 2012 12:34 pm

    ss giành con tem....hehehehehe....chán 2 người này quá.....ko quên được nhau mà cứ tỏ ra cứng rắn.....rồi một ngày rắn quay lại cắn 2 người kakakakakaka
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Wed Dec 19, 2012 6:28 pm

    @hoahonggai: là vì lí trí đã ngăn cản cảm xúc thật dâng trào đó ss^^
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Tue Mar 19, 2013 10:36 pm


    TRỞ VỀ VỚI ĐAU THƯƠNG

    Nằm áp lưng vào lòng ngực ẩm ướt mồ hôi nóng hổi, hơi thở nhè nhẹ của cô khiến người bên cạnh mình chợt tỉnh hẳn sau cuộc ‘mây mưa’ đầy mê luyến. Anh khẽ lên tiếng, giọng dịu dàng đến không tưởng hệt như những ngày cô và gã đàn ông này còn là người tình của nhau.

    “Cô, sao lại chấp nhận lên giường cùng tôi một lần nữa?!”


    “…”

    Cô im lặng, sự im lặng khiến tim anh chợt thắt lại. Rồi lại cười nhẹ, một cái mỉm cười chất chứa nỗi buồn chua xót muôn phần, cái mỉm cười như thể sự thương hại cho chính bản thân bởi cái số phận cay nghiệt này. Đôi mắt ngây dại nhìn mông lung phía Seoul về đêm qua cửa sổ trong suốt, chợt thấy màn đêm cũng cô độc chẳng khác gì mình.

    “Em còn gì để mất nữa sao?”

    Cô đột nhiên lên tiếng, lời nói tuy ương bướng nhưng lại pha lẫn sự chua xót lặng lẽ khiến người nghe lòng cũng không thể yên. Phải, giờ thì còn gì để phải mất nữa? Còn gì để phải sợ nữa?

    Không để anh kịp nói, cô lại vội tiếp lời cay đắng, nước mắt cuối cùng cũng trực trào nơi khóe mi đã dần trở thành đỏ.

    “Em còn gì? Đến cả sự trong trắng của con điếm này, cũng đã trao cho vị khách đầu tiên cũng là cuối cùng của mình rồi!”

    “Yul à…”

    Anh nhìn cô với ánh mắt thương hại, thương hại cho một con điếm chỉ biết duy nhất có JYP Nichkhun thôi, thương hại…cuối cùng thì vẫn thương hại.

    “Anh…thương hại em?!”

    “Yul…”

    “Anh…thương hại cho thân phận của con điếm này sao?”

    “Yuri ah…”

    “Rõ ràng là anh thương hại tôi đúng không?!”

    “ĐỦ RỒI!”

    “…”

    Cô nhìn anh có chút kinh ngạc pha lẫn ngỡ ngàng, thứ chất lỏng mặn chát cuối cùng cũng lăn dài trên má, rồi lại vương vấn ở môi một vị đắng khiến tim đau đớn đến không tưởng.

    “Đủ rồi, xin em đừng nói nữa! Xin em đấy!”

    Anh siết chặt cô vào lòng, hôn trên vầng trán bướng bỉnh rồi lại đến đôi môi ngọt ngào. Bỗng có thứ gì đó ướt ướt và nóng rơi trên đôi vai gầy nhỏ bé của cô, giây phút đó cô cứ ngỡ đó đơn giản chỉ là mồ hôi.

    Chính JYP Nichkhun cũng không thể xác định đó là gì, vậy nên cô vẫn luôn đinh ninh đó đơn giản chỉ là mồ hôi mà thôi. Mãi đến sau này khi chợt nhớ về, cô mới nhận ra đó chẳng phải là nước mắt hay sao? Lúc đã nhận ra, chỉ còn lại sự hối tiếc day dứt không thôi.

    “Kwon Yuri, em hãy trở lại làm người tình của tôi đi!”

    Anh giọng đều đều bình thản nói như ra lệnh cho cô, đột nhiên lại có thứ gì đó thúc giục Yuri gật đầu đồng ý.

    “Đã một lần mắc sai phạm, anh đã hận em suốt 4 năm, đến giờ vẫn còn muốn tiếp tục tạo ra một sai lầm tương tự hay sao?”

    “Sai lầm, vốn chỉ là một thứ sơ xuất thường tình mà thôi. Lần này, tuyệt đối không!”

    “Hà!”

    Cô bật cười khổ não, không có sai lầm nào lần này sao? Liệu có còn có thể tin tưởng anh nữa không? Lần này còn phải đối mặt với biết bao thương tổn, tốn biết bao nước mắt nữa đây chứ?!

    “Anh tưởng, em đã dám làm một lần rồi thì không dám làm lần thứ hai sao?”

    “Tôi biết, Kwon Yuri không phải là người làm những chuyện đó, vậy đã được chưa?”

    “Bản thân em, em còn không thể chắc chắn thì làm sao có thể tin anh?”

    “Nhưng tôi tin em!”

    Đối với người khác mà nói, chỉ với câu nói này thôi thì chưa chắc đã có thể khiến lòng lung lay. Nhưng đối với riêng một Kwon Yuri khờ dại mù quáng vì tình yêu, chỉ với một câu “tôi tin em” thì đã quá đủ rồi. Quá đủ!

    Bấy nhiêu lâu cô vốn chỉ cần anh nói câu đó với cô thôi thì bất chấp là sẽ đau đớn đến đâu đi chăng nữa, cô vẫn sẽ nguyện lao vào. Người ngoài nhìn vào nhầm tưởng Yuri thập phần mạnh mẽ, ngờ đâu cũng chỉ là một con ngốc tin vào tình yêu của đàn ông.

    Kể từ đó, cuộc sống làm người tình của anh dần trở lại với cô như ngày nào. Vẫn là những tối muộn thật muộn anh chợt tìm đến, chỉ để nghe giọng nói của cô hay yêu cầu cô mỉm cười. Anh, quả là một vị khách kì lạ. JYP Nichkhun vốn dĩ dục vong rất lớn, vậy mà rất ít lần anh đề nghị chuyện đó với cô, kể cả lúc xưa cũng vậy.

    Chỉ có một lần, một lần thôi cũng đủ để trở thành sai lầm, một lần thôi đã khiến nỗi đau buốt ám ảnh cô từng đêm vẫn chưa dứt.

    Cô có nên hận anh không đây?

    Dẫu là đúng hay sai, khi nỗi đau đã chạm đến giới hạn sức chịu đựng của con người, vốn trong lòng từ lâu cũng đã vô thức oán hận.

    *Flash Back*

    “Yuri!”

    Cô quay đầu lại, biểu lộ kinh ngạc, ngỡ ngàng nhưng lòng lại thầm mỉm cười. Nhìn thấy bóng dáng người con trai đối diện vừa gọi tên mình đó thôi, tim lại chợt đau đớn.

    Chưa hết bàng hoàng thì môi đã bị anh nuốt trọn, mê luyến và dục vong của gã đàn ông này nổi dậy hơn bao giờ hết. Mặc cho cô có ngăn cản như thế nào, tay anh vẫn siết chặt lấy thân cô đến không thể thở. Cô nào biết, nỗi nhớ cô trong lòng kẻ này lớn biết nhường nào?

    Cứ như thế, khoảng trống bấy lâu trong cô những ngày thiếu vắng anh bỗng nhiên được lấp đầy, vội vàng đáp trả nụ hôn rướm máu bằng sự mãnh liệt, cuồng si. Cuồng si là thế, vui mừng hạnh phúc là thế, trong phút chốc cô chợt trở lại với hiên thực. Rằng những điều này chẳng có lí chút nào, lẽ nào một gã đàn ông yêu thương vợ mình từng ấy, hận thù cô nhiều đến nổi không thể hoá giải giờ lại quay về lại lối mòn cũ? Môi bắt đầu ngừng mút mát, cô như khựng lại hoàn toàn, như thể một sinh vật vừa nãy còn tràn đầy sức sống, phút chốc chợt trở nên cứng đờ vô hồn.

    Như nhận ra sự khác thường, vòng tay anh cũng dần nới lỏng buông cô ra, nhíu mày khi nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng tựa băng của cô.

    “Yuri…”

    Cô quay lưng về phía anh, giấu đi mọi cảm sắp dâng trào bùng nổi.

    “Anh sao đột nhiên lại thế? Lại muốn gì nữa đây, hành hạ tôi thêm nữa sao?”

    Cô cất lời tàn nhẫn, thấy tim mình lạnh băng giá không thể nào tan chảy. Vậy mà nước mắt vẫn lăn dài, cay đắng và mặn chát, những cảm xúc hạnh phúc ngọt ngào khi nãy chợt tan biến trong phút chốc.

    “Tôi muốn em, muốn em hơn tất cả những người đàn bà khác!”

    “Kể cả Victoria sao?!”

    Cô quay lại nhìn anh với đôi mắt hoài nghi có phần đẫm lệ, nhưng tiếc anh không hề hay biết.

    “Phải, tôi không tìm thấy hạnh phúc ở Vic.”

    “Vậy sao? Làm sao tôi có thể tin anh, khi mà 4 năm trước anh vẫn hết mực yêu thương vợ mình? Anh tưởng chỉ cần nói vậy là có thể trở lại như xưa sao?”

    “Phải! Chỉ cần có vậy. Hãy nhớ, em yêu tôi!”

    “Yêu?”

    “Hãy nhớ, EM. RẤT. YÊU. TÔI!“

    Anh gằn giọng, đây điếng từng chữ. Phải, yêu. Là cô yêu anh, quá yêu anh, yêu đến mù quáng để giờ phải đau đớn đến mức này. Là yêu, chỉ vì một chữ đó thôi khiến cô phải trả giá đắt, một cái giá quá đắt.

    Nhưng cuối cùng, yêu thì rốt cuộc vẫn là yêu mà, phải không?

    *End Flash Back*

    TBC:
    Love_day99
    Love_day99
    Binh nhì
    Binh nhì


    Posts : 79
    Money $ : 83
    Join Date : 27/06/2012
    Birthday : 02/11/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Scorpio
    From : Tp HCM

    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Love_day99 Tue Mar 19, 2013 10:39 pm

    Part 1:
    TỪ BỎ

    “Anh vẫn chưa nói với Victoria sao?”

    “Em biết là anh không thể mà, em không nghĩ đến Rani sao? Rồi con bé sẽ ra sao chứ?”

    Anh nhẹ giọng, lời phát ra tưởng chừng ôn hòa nhưng lại mang sự đe dạo ngấm ngầm.

    “Tại sao anh lúc nào cũng dành hết tình thương cho Rani?!”

    Cô tức giận gắt lên, trong lòng luôn vang lên cái tên Kyungsan khiến tim nhức nhối. Tại sao đến một đứa bé cũng không có quyền ra đời, trong khi đó anh lại hết mực quan tâm cho đứa bé khác chứ?! Cô biết kéo trẻ con vào chuyện này là sai, nhưng từ lâu định mức của từ sai đã quá xa vời với cô rồi. Cô sẽ bắt anh phải hối hận vì đã bỏ rơi cô, anh sẽ phải đau đớn đến phát điên lên khi nhận ra chính đôi tay của mình đã đưa con mình đi chết. Nỗi đau tê dại đến xé nát tâm can đó, cô nhất định sẽ bắt anh phải nếm trải.

    “Anh…có bao giờ nghĩ cho em?”

    “Yul, sao em lại có thể lôi một đứa bé vô tội như Rani vào chuyện này?!”

    Cô vẫn lờ đi câu hỏi của anh, giọng đều đều cất lời khiến tim đau nhói.

    “Nếu em sinh anh một đứa con, chắc hẳn tình yêu thương dành cho Rani sẽ chia đôi phải không? Anh sẽ từ bỏ Rani và cô ta chứ?!”

    “Không bao giờ! JYP Nichkhun tuyết đối sẽ không từ bỏ đi vợ con của mình, Rani xứng đáng được hưởng hạnh phúc em hiểu không Yul?”

    Anh trừng mắt nhìn cô, hai bàn tay ghì chặt lấy đôi vai nhỏ bé đang run lên theo từng tiếng nấc nghẹn ngào, do lực ghì quá mạnh mà đôi vai đã trở nên đỏ tấy và đau đớn. Anh một lần nữa vì mẹ con họ mà tổn thương cô sao?

    “Em biết…dù có thế nào đi chăng nữa anh cũng không chịu từ bỏ họ, vậy nên anh từ bỏ em?! Anh không thể làm Rani tổn thương nên anh chọn làm em đau sao? Anh là một gã tàn nhẫn anh biết không, tại sao đối với Rani lại quá ân cần, còn khi ở bên em lại lạnh lùng tàn nhẫn đến thế chứ? Em biết, em biết con bé đó nó cũng chỉ là một đứa trẻ, nhưng em cũng là con người Khun à, em đâu phải món đồ chơi vô tri vô giác mà không biết đau đớn chứ?!”

    Nước mắt cứ lặng lẽ lăn dài trong từng lời, từng lời như tự cứa vào tim mình. Cuối cùng cũng có thể nói ra những gì bản thân đã phải chịu đựng, nhưng bao nhiêu đó thì đã thấm gì so với nỗi đau dài đăng đẳng trong suốt 4 năm qua? Những nỗi đau mà hằng đêm cô vẫn phải gồng mình chịu đựng một mình, liệu anh có biết nó đau như thế nào không?

    “Yuri! Sao em lại có thể ấu trĩ đến thế, Rani là con anh!”

    “Ấu trĩ ?! Phải, em biết bản thân rất trẻ con khi nói ra những lời như vậy, nhưng cô ta chỉ là rõ ràng đang dùng Rani để trói buột anh thôi anh không hiểu sao? ”

    “ĐỦ RỒI!”

    “Anh…”

    “Em đừng nói nữa, từ nay đừng bao giờ nhắc đến Rani bằng những lời lẽ như vừa rồi. Anh về đây, hôm nay đã quá đủ mệt mỏi rồi!”

    Anh rời đi, lạnh lùng và tàn nhẫn như cái cách mà 4 năm về trước anh từng làm, lặng lẽ bỏ lại cô với vết thương đang đau đớn, là cái đau đến tê dại, đau đến nhói lòng anh biết không?

    Cuối cùng thì, cũng chỉ có mình cô chịu thương tổn mà thôi, nhưng chẳng phải đã quá quen với việc này rồi hay sao? Còn gì để mong chờ khi giờ đây lòng tin tưởng đã mất?

    Tối đó, chỉ còn cô lại với màn đêm cô độc và căn phòng với bốn bức tường lạnh lẽo bao quanh, khóe mắt vẫn ướt đẫm lan ra cả gối nằm, tim vẫn đau xót không yên…

    ***

    Ánh mắt ngây dại đến chua xót…

    Môi tái nhợt đau thắt lại…

    Khuôn mặt xinh đẹp xanh xao, dáng người yếu đuối mỏng manh như một đóa hoa pha lê dễ vỡ…

    Đây từng là một Kwon Yuri xinh đẹp quyến rũ và tràn đầy sức sống sao?

    “Bộ dạng như thế này, liệu có đủ để khiến anh thương xót?!”

    Cô khẽ nói, thì thầm với chính bản thân đang mang thương tổn nặng nề, những vết thương dù có xoa dịu đi chăng nữa cũng mãi còn để lại sẹo.

    Cô nằm đó, chỉ biết hướng đôi mắt ngây dại về phía cửa để mong chờ một ai đó.

    Hà!

    Rõ ràng đã nói là thôi không mong chờ mù quáng nữa, vậy mà việc cô đang làm cũng là chờ đợi trong mỏi mòn mà thôi. Có phải là vì quá yêu, quá cuồng si nên lí trí bị lu mờ đến không nhận ra điều gì tốt hay không tốt cho bản thân nữa rồi không?

    Đến khi mắt đã quá mệt mỏi dể chờ đợi nữa, âm thanh cánh cửa mở vẫn văng vẳng bên tai. Mi mắt dần khép chặt lại, chỉ còn lại âm thanh của người đó gọi tên cô. Ý thức cuối cùng cũng buông lỏng.

    “Kwon Yuri! Em có nghe anh nói không?! Mở mắt ra!”

    “Yuri!”

    “Yul à…”

    Bế tấm thân gầy gò vào lòng, Nichkhun vụt chạy khỏi căn hội vủa cô. Anh thề, khoảng khắc đó Kwon Yuri chính là người mà anh yêu thương nhất, ngài JYP lúc đó có thể từ bỏ bất kì ai kể cả con gái ruột của mình vì đứa con gái này. Chuyện này nghe có vẻ nực cười và cũng đáng phê phán nếu nó thực sự xảy ra, song có ai hiểu được nỗi lòng của những kẻ trong cuộc tình nghiệp ngã này chứ?!

    “Bằng mọi giá, Kwon Yuri phải bình an!”

    TBC:

    Sponsored content


    [Fanfic] Glass [Khunyul] Empty Re: [Fanfic] Glass [Khunyul]

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun Apr 28, 2024 6:11 am