Girls' Generation Vietnamese Fanclub

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Girls' Generation Vietnamese Fanclub
Happy Women's day , Happy Birthday Taeyeon ♥ !

Top posters

Hannah (6287)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
ImYoonacute1999 (5492)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
Syn_luv_HyoCa (4622)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
Ngốc♥TaeNy (4554)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
ryn_luv_s9 (4453)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
khOai.babie :") (4446)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
playgirl_snsd (4368)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
rabbitkut3_137 (4134)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
mi♥s9 (3824)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 
hanhphuckhilasone (3822)
[FANFIC] Forever With U Bar_left[FANFIC] Forever With U Bar[FANFIC] Forever With U Bar_right 

Latest topics

» [Fanfic] Three Months for Love ~~ 9PM ~~ chapter 112
by sulyconnit123 Sun Sep 20, 2015 9:09 pm

» [LONGFIC] Hào môn ái hận (Yulsic)
by taena_luv Sun Sep 20, 2015 12:04 pm

» Bạn thích phong cách của Yuri trong hit nào của S9 nhất? ^^
by annaiuyulnhut Mon Jul 13, 2015 9:31 pm

» [Thông báo]Tuyển Translator cho toàn Forum đợt 4
by soneforever Mon Feb 23, 2015 1:37 pm

» [Chú ý] Tự giới thiệu mình tại đây (dành cho mem mới)
by soneforever Mon Feb 23, 2015 1:23 pm

» ♥ "[SNSD fanfic] Kidnap My Heart"
by nhungphamiuluyoon Sun Feb 08, 2015 2:46 pm

» [Truyện] Happiness
by Lizzy Mon Nov 03, 2014 6:04 pm

» [Longfic] Mình anh
by Thiên.Linh Sat Sep 13, 2014 10:05 pm

» [FANFIC] Almost [ Chap 35 : Confessions ]
by điên đạt đỉnh Tue Jun 17, 2014 9:03 pm

» [PICS/SONE] Cho minh xin y kien!!!
by p3bo_1710 Thu May 08, 2014 3:14 am

Chat Box

Auto Login
Chatbox GGVNFC [Off] - Online [?] Away [?]

+12
Són.Đỉ
love_and_4everlove_GG
yoongie_kute_9x
g-sica133
KWON_YUL89
yoonasnsd
KING chém gió
kenlly-yuri
cutecat1
i_LOVE_YOU_S2_S9
hanhphuckhilasone
tae_taeny
16 posters

    [FANFIC] Forever With U

    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Mon Nov 28, 2011 6:33 pm

    - Casting:

    SNSD (Yoona, Yuri, Jessica, Tiffany, Taeyeon)
    BB (Taeyang, G-Dragon,Top)
    2PM (Taecyeon, Nickhun)
    Và các khách mời đặc biệt

    [FANFIC] Forever With U Presentation1[FANFIC] Forever With U 7-horz[FANFIC] Forever With U 11-horz








    Prologue
    (Lời mở đầu)




    Thiên đường là gì? Đó có phải là đỉnh của hạnh phúc? Trên thế gian này thật sự có thiên đường?
    Tôi rất hay mơ mộng....tôi luôn nghĩ trong cuộc sống bề bộn này sẽ có một thiên đường tuyệt vời dành cho tôi....Các chị tôi luôn cho rằng tôi còn quá trẻ để nhận biết được cuộc sống này....Bước vào tuổi 20, cái tuổi mà mọi người đều cho rằng đẹp như hoa, độ tuổi mà biết bao cô gái và các chàng trai đều yêu thích.....Và bây giờ tôi đang độ tuổi ấy, và tôi nghĩ điều đó đúng ấy chứ...Tôi đang thực sự rất đẹp (hì hì..^^).




    Tôi lớn lên trong một gia đình có các chị gái rất xinh, họ xinh đến mức thậm chí có khi tôi lại nghĩ mình có phải là em của họ? (==`). Đùa thôi tôi cũng xinh ấy chứ, nhưng không bằng họ thôi ...^^




    Để tôi kể một chút về họ nhé.....




    Lee TaeYeon – là chị cả của chúng tôi.....chị ấy là người mà tôi ngưỡng mộ nhất...Kể từ khi mẹ mất chị ấy đã phải một tay nuôi nấng chúng tôi nên người....Có lẽ vì phải vất vả nhiều năm nay, nên khi ở cạnh chị ấy tôi có cảm giác như đang ở cạnh mẹ mình vậy....Chị ấy khá trầm tính, có khi chị ấy rất khắt khe nhưng nghĩ lại thì những gì chị ấy làm một phần cũng vì muốn chúng tôi nên người....




    Trái lại với sự trầm tính của Taeyeon là MiYoung unnie còn có tên là Tiffany, chị ấy và Taeyeon là một cặp song sinh, nhưng tính cách cả hai hoàn toàn trái ngược nhau. Tiffany unnie là người rất vui vẻ, chị ấy có đôi mắt cười cực đẹp các bạn ạ.. ở chị ấy có một sức hút mà cánh đàn ông luôn yêu thích...vì thế mà chị ấy luôn được các chàng trai săn đón.....Nhưng một điều tệ hại đã xảy ra với chị ấy khi mối tình đầu tiên mà chị ấy dành trọn lại là một tên sở khanh....chị ấy đã rất đau khổ thậm chí đã bỏ học cả một năm trời mới có thể trở lại vui vẻ như bây giờ...nhưng đàn ông đã không đem lại cảm giác an toàn với chị ấy nữa......





    Người chị tiếp theo của tôi có tính cách giống Taeyeon nhưng cũng giống Tiffany một chút, chắc là bị lai của cả 2....đó là So Yeon hay còn gọi là Jessica - chị ấy giống Taeyeon ở chỗ trầm tính lạnh lùng, và giống Fany ở chỗ vô tư và không để tâm.....chị ấy là một con sâu ngủ các bạn ạ...tôi thật không biết ngủ có lợi ích gì, mà sao chị ấy lại ngủ nhiều đến thế cơ chứ? Hazzz...





    Người chị cuối cùng của tôi là người xinh đẹp nhất trong số họ, chị ấy là một chuyên gia về tình yêu đấy, trong khi các chị lớn đều sợ và ám ảnh đàn ông sau vụ của Fany thì duy chỉ có chị ấy là luôn làm đàn ông phải đau khổ.....Chị ấy khá mạnh mẽ, và quyết đoán, nhưng vì một chút ương bướng và thông minh hơi quá nên chị ấy là người mà Taeyeon lo lắng nhất......À, tôi đã nói tên chị ấy chưa nhỉ? Hì...tên chị ấy là Lee Yuri....tên đẹp phải không?




    Còn tôi là maknae.....Tính cách của tôi chính là sự tổng hợp của các chị tôi đấy.... hì....tôi nghĩ là thế thôi....làm sao tôi có thể nêu lên tính cách của mình chứ....nếu bạn muốn biết về tôi thì hãy tìm hiểu nhé ^^



    Lee Yoona chính là tôi ......





    “Nếu bạn muốn hiểu về tôi thì hãy tìm hiểu nhé” Yahhhh...em đang tâng bốc mình hay là khiêm tốn với bản thân vậy hả? –Yuri cầm bài luận án của tôi vừa viết xong lên xem

    “Trả lại cho em, đó bài luận văn tiếng anh của em đấy !!!” tôi cố với lấy bản luận án trên tay Yuri, Yuri ôm bụng cười chạy một mạch ra phòng khách...

    “2 đứa làm gì mà om sòm thế....”- Taeyeon đang ngồi trên sofa, mắt chị ấy vẫn không rời tập hồ sơ hỏi

    “Yuri à...cái gì vậy?” –Tiffany cũng tò mò

    “Chị xem con nhóc này làm bài luận về gia đình nà..”.-Yuri vẫn không ngớt cười

    “Yah...trả cho em đi, sao chị lại nhạo em chứ...”-tôi nhăn nhó cố lấy nhưng Fany đã giựt mất và đọc lướt qua....

    “Yah.....Sao em lại đem chuyện của chị vào đây hả?” –Fany lườm tôi khi đã đọc sơ qua

    Tôi không dám nói lời nào vì đó là một bài điều tra về tâm lý gia đình.....là một sinh viên khoa tâm lý học, tôi luôn tìm hiểu về những tâm lý con người,và những người mà tôi muốn khảo sát đầu tiên đó là các unnie của tôi.....

    “Em viết hay ấy chứ. Nhưng đừng viết thật quá....đó chỉ là bài tiểu luận.....dầu sao cũng đừng đem chuyện nhà nói cho thiên hạ biết....”-Taeyeon nhìn tôi, chị ấy đưa lại bài viết cho tôi.Fany lại gần vuốt tóc tôi

    “Chị không trách em đâu, em cứ viết theo sự điều tra của mình....”-Fany cảm nhận sự lo lắng trong tôi khi tôi đã viết về chuyện chị ấy bị đỗ vỡ...chuyện ấy giờ đã không còn là gì đối với chị ấy nữa, chị ấy đã chính chắn hơn nhiều....

    “Yahhh...em viết gì thì viết nhưng không được viết chị là con sâu ngủ đâu đấy...”- giọng Jessica vang lên phía sau lưng tôi, chị ấy vừa đánh một giấc trong phòng, giờ chắc là đang đói meo rồi...

    “Chẳng phải em lúc nào cũng ngủ được à.....con sâu ngủ...”-Fany ôm tôi và trêu ghẹo Jessica

    “Xí.....ngủ tốt mà.....ai nói ngủ là xấu chứ?” –Jessica ực nhanh ly sữa nói vọng ra ngoài....

    “Nhìn xem con sâu đang uống sữa cà....”-Taeyeon lên tiếng làm cả bốn người chúng tôi đều phải bật cười.....Jessica ở trong nhằn nhện nhưng cũng hòa vào chung với tiếng cười của chúng tôi....



    Ngôi nhà của tôi là thế đấy, luôn đầy ấp tiếng cười....các chị yêu tôi lắm....tôi nghĩ thiên đường mà tôi tìm kiếm chỉ có thể là ở đây mà thôi......










    TBC




    “Ta hy vọng con dâu của ta là cháu, Taeyeon àh....ta rất quý cháu”

    “Con trai bác Yang về rồi.”

    “Uhm....là Jessica.....”

    “Đưa em về đi...trễ rồi đó....”

    “Này, anh kia.....anh nên lịch sự một chút đi...”

    “Aishhhh...Ở đâu vậy trời? Ya......tan học thì nên về nhà sớm đi nhóc con à...đừng có la cà vào ban đêm như thế này? Biết chưa?”


    Được sửa bởi tae_taeny ngày Mon Dec 19, 2011 6:48 pm; sửa lần 1.
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Mon Nov 28, 2011 6:56 pm

    Chap 1


    Promise







    “Cháu nghe anh Park nói chú tìm cháu, có gì không ạ?” Taeyeon lễ phép chào vị chủ tịch của mình, một cô gái nhỏ nhắn với cương vị của một trưởng phòng maketing...Taeyeon luôn chăm chỉ làm việc.. cô yêu công việc của mình và lúc nào trong đầu cô cũng chỉ có công việc....




    “Cháu ngồi đi Taeyeon...” chủ tịch Yang mĩm cười rạng rỡ chỉ tay vào chiếc ghế “Cũng không có gì quan trọng.....chỉ là...” Ông hơi ngưng đọng trong một vài phút khiến cho Taeyeon cảm thấy hơi tò mò



    “Ta vẫn còn nhớ mãi lời hứa của ngày xưa...nó có gì đó cứ thôi thúc hoài....” Taeyeon vẫn chưa hiểu cho lắm, điều duy nhất mà cô biết là bác ấy và ba mình là bạn tri kĩ của nhau từ ngày nhập ngũ, nhưng thật không may là ba cô đã ra đi quá sớm




    “Dạ, lời hứa gì ạ?”



    “Uhm, lúc mẹ cháu lâm chung có gửi gắm các cháu cho bác...bác vẫn nhớ mãi, và quyết định sẽ cưới một trong số 5 chị em cháu làm dâu nhà bác....cháu vẫn còn nhớ chứ?”



    “Dạ.....cháu nhớ ạ....nhưng chuyện này.....” Taeyeon hơi lúng túng



    “Bác biết bọn cháu bây giờ ghét chuyện sắp đặt, nhưng bác chỉ cần các cháu gặp và tìm hiểu nhau thử...nếu không có bất cứ tình cảm nào xảy ra thì cứ coi nhau là bạn ....được không?”



    “Cháu hiểu ạ.....nhưng cháu không dám chắc là sẽ được hay không?”



    “Ta hy vọng con dâu của ta là cháu, Taeyeon àh....ta rất quý cháu” chủ tịch Yang cười hiền nhìn Taeyeon....cô cười gượng...nó có gì đó thật không tự nhiên chút nào......











    “Taeyeon, chị đang nghĩ gì vậy?” Tiffany lên tiếng từ đằng sau làm Taeyeon giựt mình rớt luôn cốc nước....




    “Có chuyện gì à? Chị không sao chứ?” Fany chùn đôi mắt to tròn của mình lại lo lắng




    “Không có gì...chị có chuyện muốn hỏi em nè”




    “Uhm, chuyện gì?”




    “Em còn nhớ, trước lúc mẹ mất, mẹ có bảo tụi mình hãy làm dâu bác Yang, nhớ không?”




    “Uh, nhớ....thì sao?” Fany nhẹ nhàng hóp một ngụm cafe




    “Con trai bác Yang về rồi.” Fany trố mắt nhìn Taeyeon.... “và bác ấy muốn thực hiện điều đó”





    “What?” Fany ngạc nhiên “thế ai sẽ là người lấy anh ta?”





    “Chị không biết, chị rất bận rộn.....ngày mai em hãy đi gặp anh ta đi” Taeyeon rót ly nước khác cho mình để mặc cho Fany phản khán cô quay gót bước về văn phòng.....







    “Điên thật, sao hắn lại quay về nhỉ?” Fany đứng dựa vào tường trầm ngâm....




    “Lời hứa đó phải có tác dụng với Jessica mới đúng....Lúc đó em ấy chính người chơi thân với cậu ta nhất mà....” Fany cười ranh mãnh




    “Uhm....là Jessica.....”













    Trường ĐH Seoul .......




    “Nè, đã nói hôm nay là phải chơi mấy tăng một lượt đó...tớ không chấp nhận có người bỏ về giữa chừng đâu” Goo Hara-sinh viên khoa mỹ thuật- nhảy lên bật cao lườm mọi người



    “Đúng đó, lần nào cũng có người về sớm hết, thật chán các cậu quá....” Junsu-sv khoa kiến trúc- vỗ vào vai của Junho-sv cùng khoa với Hara



    “Được thôi, hôm nay là phải đi cho tới bến luôn, Ok?” Ok Taecyeon-Sv khoa Luật gật gù với lời đề nghị của cả nhóm....







    “Xin lỗi, mình đến trễ..” Yuri thở hỗn hễn chạy đến.....Họ là những thành viên trong một CLB, tuy khác ngành học, nhưng họ rất thân nhau. 5 thành viên là những người đứng đầu trong bộ môn mà họ đang học, có thể nói họ là những hot girl và hot boy mà cả ĐH Seoul không ai mà không biết.




    “Yuri, em đến trễ đấy...” Nhóm trưởng Taecyeon châu mày nhìn Yuri-chuyên gia giờ dây thun




    “Đâu phải em muốn đâu, tại con bé này đấy...” Yuri chu mỏ chỉ về phía cô bé đang đứng đằng kia.




    “Chào mọi người ạ....” cô bé cười tươi chào cả bọn. Tất cả như đứng hình, Junsu rớt luôn bịt snack trên tay xuống đất






    “Yahhh, Junsu đổ hết rồi...” Hara quát lớn làm mọi người tỉnh giấc





    “Giới thiệu với mọi người....Yoona....em gái mình...”




    “Chào em, Yoona.....em giống Yuri thật” Taecyeon cười hiền với Yoona




    “Ơ, em đến đây làm gì?” Hara giựt bịch bánh trên tay của Junsu hỏi




    “Em muốn được tham gia CLB này....em đủ tiêu chuẩn chứ?” Yoona mím môi nhìn một vòng




    Junsu tiến lại phía Yoona niềm nở “Ôi trời...sao lại không chứ? Em nổi tiếng trong khoa Tâm lý học mà....bọn anh biết hết đấy”





    “Phải rồi, có chuyện gì mà anh không biết chứ...chuyên gia săn tin.....” Hara và Junho cười một tràng lớn làm Junsu hơi bẻ mặt





    “Yahhh...em đừng làm xấu mặt anh với người mới chứ” Yoona cười nhẹ với Junsu để anh không phải lúng túng.






    Thế là CLB những người nổi tiếng này lại có thêm 1 member nổi tiếng nữa...
















    Màn mưa trắng xóa quyện họ lại gần nhau hơn trong căn nhà nhỏ ấm...Đôi tình nhân hạnh phúc tựa vào nhau, trao nhau những nụ hôn nồng cháy ngây ngất...Mãn nguyện với tiếng thở đều đặn hòa làm một, đôi tình nhân ôm nhau nhìn ra làn mưa trắng bên khung cửa trong cái lạnh được ủ ấm bởi cơ thể của mình.....





    “Cưng ah..anh lại uống cafe àh?” Yuri luồn hai tay ôm lấy tấm lưng của chàng trai, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên gáy. Chàng trai quay đầu lại kéo nhẹ cô và môi họ lại dính lấy nhau




    “Đưa em về đi...trễ rồi đó....”



    Anh hôn nhẹ lên trán Yuri rồi nói khẽ “Đêm nay không ở lại được sao? Đừng về mà”




    Yuri cười với đôi mắt nài nỉ của anh “Thôi mà cafe của em, em không muốn các chị lo lắng đâu” “Đi mà...lần sau em bù....chịu chưa....” Yuri hôn nhanh lên má người yêu “Taecyeon........” cô ra vẻ nũng nịu....





    “Hazzz, sao cũng được....về thì về...” Anh chàng buồn bã nói trong khi ánh mắt lóe lên điều gì đó “Nhưng mà trước khi về.....” Yuri nhìn anh thắc mắc “Tất nhiên là phải ăn..... sữa chua cái đã rồi mới về...ahhhh”




    Taecyeon bế phóc cô lên trước khi để Yuri phản ứng thì anh cũng nhanh chóng khóa chặt bờ môi ấy mất rồi.......














    “Sữa chua và cafe... Sao họ lại nghĩ ra được cái nickname của mình như thế chứ?” Yoona mĩm cười với suy nghĩ của mình.... Yuri và Yoona rất thân nhau, bất kể chuyện gì, Yuri cũng đều trao đổi với cô, Yuri yêu Taecyeon đã được 1 năm nay rồi. Việc họ yêu nhau cho đến bây giờ ngoài Yoona ra thì không một ai biết cả. Họ yêu nhau trong thầm lặng, họ thích cảm giác đó......





    “Vẫn còn sớm, đi uống cafe vậy!” Yoona nghĩ thầm, cô dừng chân ở một coffe shop xinh xắn trước mắt sau khi chia tay cùng Yuri và Taecyeon để họ có khoảng trời riêng....




    “Thật là....chỗ ngồi quen thuộc của mình.....”



    Tôi mím môi khi nhận ra chỗ ngồi ưa thích của mình đã có chủ....Tôi yêu thích nơi này, đây là nơi mỗi khi về nhà tôi đều ghé sang, ngồi vào đó và ngắm nhìn Seoul.....Đó là một góc ngồi khuất, ít ai chú ý và cũng chẳng ai muốn lại đó an tọa cả....Nhưng tôi lại thích ngắm cảnh đêm trong góc khuất như thế đấy...





    Yoona buồn bả ngồi xuống chiếc ghế đối diện...cô thấy buồn hơn khi vị chủ nhân đang ngồi đấy có vẻ như chẳng biết gì về vẻ đẹp của Seoul cả....anh ta ngồi xoay lưng lại với cảnh vật bên ngoài, tay nốc từng chai bia có vẻ đâm chiêu.....





    Đúng là một gã bợm nhậu.....Nhìn cái kiểu ấy thật là uổng phí cả tuổi thanh xuân...Không hiểu sao tôi cảm thấy khó chịu với cái gã đó quá....tôi thấy buồn vì thanh niên ngày nay thật hư hỏng hay chỉ vì tôi quá cổ hủ chăng?




    Yoona nói thầm rồi tiến gần lại anh chàng đó khi thấy anh ta đã bỏ cả hai chân lên trên ghế...





    “Này, anh kia.....anh nên lịch sự một chút đi...” Yoona ái ngại nhắc khẽ chàng trai....nhưng anh không hề nhúc nhích




    Anh ta ngủ à? Sao lại ngủ như thế này được cơ chứ? Tôi hơi khó chịu khi anh ta vẫn im lìm như thế....được một lúc, Không hiểu sao tôi lại ngồi xuống cùng anh ta luôn, vì tôi nghĩ anh ta chắc đã ngủ rồi và tôi sẽ nhẹ nhàng ngắm màn đêm và không định đánh thức anh ta dậy




    Yoona ngồi đối diện với anh chàng kia....Cô không quan tâm việc có anh ta hay không nữa, vẫn như mọi ngày, cô chóng hai tay bưng gương mặt mình nhìn lên sao trời, và cả thành phố gọn trong ánh mắt.....






    “Này, nhóc...không có việc gì làm à?” Yoona giật thót tim khi anh ta chòm sang nói với cô






    Anh ta gọi mình là ‘nhóc’, thật không thể tin được, nhìn anh ta cũng có vẻ gì lớn đâu....chắc cũng tầm mấy chị thôi mà, dám gọi mình là nhóc?




    “Anh cứ ngủ đi, tôi ngồi đây một lát rồi đi” Yoona bình thản đáp




    “Bộ hết chỗ rồi hay sao mà nhóc chạy sang đây thế?”





    Tôi hơi dị ứng với lời nói của anh ta, anh ta tu một hơi vào miệng rồi quệt những giọt bia lấp tấm gấp gáp....Lúc này, tôi mới trực diện nhìn anh ta....Một vẻ ngoài bậm trợn với đôi mắt có vẻ gì đó buồn buồn...




    “Vì đây là chỗ mà tôi thường ngồi, nên nếu anh không phiền thì tôi muốn được ngồi ở chỗ ưa thích của mình được không?”




    “Ya.....nhóc mua chỗ này à? Có bản quyền không? Đưa đây xem...”




    Nhóc, nhóc....bộ mặt mình như trẻ con hay sao mà anh ta cứ gọi thế không biết....Cái gã này....trông có vẻ du côn nhưng không hiểu sao tôi lại ứ thèm sợ hắn mà vẫn cố nói lại cho được...





    “Này, anh kia....tôi đã là sinh viên rồi nhá....tôi không phải là học sinh đâu....anh đừng gọi nhóc này, nhóc nọ nữa....” Anh chàng nhìn một mạch từ trên xuống dưới phì cười




    “Còn nữa, nếu anh đã không thích thì tôi không thèm ngồi đây nữa, thanh niên gì mà cứ như mấy thằng ăn không ngồi rồi chỉ biết có bia bọt” Yoona lí nhí nhưng anh chàng đã nghe được hết





    “Nhóc kia, chưa đến lượt nhóc bình phẩm anh đâu nhé?”




    Ơ....thế mà anh ta cũng nghe à? Tai cũng thính dữ nhỉ?




    “Tôi không đủ tư cách để bình phẩm về anh nhưng đứng ở một góc độ thanh niên ngày nay, anh nên học tập và làm việc tốt để cống hiến cho đất nước, mà trước nhất là ba mẹ anh kìa”




    “Aishhhh...Ở đâu vậy trời? Ya......tan học thì nên về nhà sớm đi nhóc con à...đừng có la cà vào ban đêm như thế này? Biết chưa?”




    Lại nhóc....ơ cái gã này....bình thường mình bình tĩnh lắm mà sao hôm nay mình khó chịu quá vậy trời...Ghừ....




    “Đây không phải là quán bar.....đây là coffee shop....anh không thấy bản thân kì lạ khi vào coffee shop mà lại uống bia à? Anh nên kiểm tra lại mình trước khi bước vào đây đi nhá.....”



    “Hazzz.....con bé này...thật lắm điều mà......”



    “Mà tôi đã đủ tuổi để vào đây rồi nhá, không cần anh phải bận tâm đâu.....”



    Gã bợm nhậu xấu xí......cứ tưởng mình lớn lắm ấy.....mình đã 20 rồi còn gì? Đáng ghét....








    Yoona đứng dậy đi một mạch ra khỏi shop....cô không thèm ngoái đầu lại nhìn gã đó đến một lần....còn cái gã đó thì mĩm cười thích thú với thái độ của Yoona khi cô rời đi....anh ta thắc mắc và nhận thấy đúng là đã vào nhầm quán thật. Chẳng ai vào coffee shop mà lại uống bia....anh nhận ra có rất nhiều người đang nhìn anh với ánh mắt không mấy vừa lòng....










    TBC



    “Sica! Chỉ là gặp mặt thôi mà, đâu có ai bắt em lấy anh ta chứ”


    "....chị quên là mai em phải phỏng vấn à?"


    “Cô đã trễ gần cả tiếng đồng hồ đấy, Jessica”


    “Dragon, cám ơn anh nhé....”
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Thu Dec 01, 2011 7:35 pm

    Chap 2

    First Sight




    “Em về rồi đây!” Yoona về đến nhà....cô vẫn còn khó chịu vì cái gã lúc nãy. Bước vào nhà với tâm trạng không được vui cho lắm, nhưng cô đoán chắc được là có người còn khó chịu hơn cả cô....



    “Unnie à, Em không đi có được không? Dù có biết nhau hay vì một lời hứa nào đó cũng đừng bắt em vướng vào chuyện này chứ....” Jessica đang nhăn nhó bên cạnh cạnh chị mình



    “Sica! Chỉ là gặp mặt thôi mà, đâu có ai bắt em lấy anh ta chứ” Tiffany phớt lờ với ánh mắt van nài của Jessica



    “Đi gặp cũng không được....chị quên là mai em phải phỏng vấn à? Em còn nhiều việc lắm..”



    “Không nói nhiều, đi coi mặt xong rồi phỏng vấn...tiện thể có thể quá giang anh ta mà đi khỏi phải đi taxi....Mà biết đâu có khi nhờ vậy mà em lại đến buổi phỏng vấn đúng giờ đấy”



    “Ý chị là sao?”



    “Nếu em ở nhà...chị biết em chỉ có ngủ thôi...”



    “Unnie........” Tiffany bỏ về phòng, để lại Jessica gào thét tại sofa.....







    Cũng chẳng phải là lo lắng gì về buổi phỏng vấn...chẳng qua Jessica ghét con trai, đối với cô con trai thật sự chẳng đáng tin chút nào....Cô chỉ thích du lịch, vẽ những gì mình thích...và đặc biệt là ngủ mà thôi. Jessica sở hữu một gương mặt của thiên thần mang một vẻ đẹp khiến người khác luôn muốn được bảo vệ nhưng đằng sau gương mặt thiên thần ấy Jessica là một cô bé rất hậu đậu và rất nhát khi gặp người lạ....cô thậm chí chỉ biết mỗi chị em mình và chẳng thèm quan tâm đến ai cả.....










    Tiffany mĩm cười nhẹ nhàng với tách chocolate trên tay, cô đang trong giờ nghỉ trưa cùng một người bạn



    “Em cười gì vậy?”



    “Đâu có, em chỉ là đang nghĩ đến Jessica thôi.”



    “Có chuyện gì vui à? Kể anh nghe được không?”



    “Dragon à, anh biết không, hôm nay con bé sẽ phải đi coi mắt đấy” Fany hóp một ngụm chocolate nóng lại cười....để lộ ánh mắt hình lưỡi liềm trước mắt anh



    “Sao? Coi mắt à? Sao em ấy phải coi mắt chứ?” Dragon – Doanh nhân trẻ của hãng thời trang Fork – Nhíu mày khó hiểu với lời nói của bạn mình



    “Tội cho em ấy, thật ra nguời phải coi mắt chính là em....nhưng em đã đá nó sang Sica” Cô vẫn còn mắc cười khiến Dragon vẫn không hiểu



    “Là vầy, chủ tịch của bọn em và ba mẹ em có hứa hôn với nhau....nhưng không có hứa là ai trong 5 người chúng em” Fany giải thích sự tình



    “Àh, vậy là Taeyeon cử em rồi em lại cử Jessica....Em thật là” Dragon cốc nhẹ vào đầu của Fany



    “Gì chứ? Em nào có hứng thú vói mấy chuyện gặp mặt này, thật là trẻ con quá....em nghĩ cái anh chàng kia chắc cũng chỉ là một thằng khờ khi mà chịu sự sắp đặt như vậy”



    “Uh, em người lớn lắm....người lớn mà để em mình chịu trận” Fany lườm Dragon với ánh mắt to tròn của mình



    “Dám trêu em à?”



    “Ai mà thèm trêu em, em người lớn thấy mồ...” Dragon nháy mắt cười



    “Yahhhhh, Dragon Kwon....”



    “Hahahaha....”











    ^^







    “JESSICA......em đang làm gì thế hả? Biết mấy giờ chưa?”





    Jessica ngáp dài nhìn đồng hồ, đã 2h hơn, cuộc phỏng vấn đã bắt đầu từ đầu giờ chiều....cô tức tốc thay nhanh bộ siêm y và tất tả chạy ù đến văn phòng xin việc...



    Văn phòng nơi cô xin việc đã vắng hoe, tất cả chỉ còn lại duy nhất một cô thư kí tại quầy, Jessica thấy mình tệ hơn bao giờ hết, cô thầm nghĩ chắc lần này lại out vì cái tật mê ngủ của mình mất thôi







    “Cô ngồi đi” Trước mặt Jessica là một vị giám đốc trẻ với một nụ cười hiền trên môi khiến cô cảm thấy đỡ sợ hơn khi mới vào




    “Cô đã trễ gần cả tiếng đồng hồ đấy, Jessica” Jessica cứng người vì giọng nói của vị giám đốc trở nên nghiêm nghị khi nhìn đồng hồ




    “Em...xin lỗi....em...có một số việc .....nên....” Jessica run run trong lời nói và bị anh cắt ngang




    “Cô đã như vậy bao nhiêu lần rồi”



    “Huh?” Jessica tròn mắt không hiểu ý của anh...




    “Lần nào cũng ngủ trễ thế này thì làm sao?”




    “Ơ.....Anh....à....không... giám đốc nói gì ạ?” Jessica lắm bắp khi bị lộ tẩy




    “Lần sau, nên chảy gọn đầu tóc rồi hãy đến đây” Jessica giật mình vuốt vuốt tóc, đúng là nó hơi rối do cô quá gấp gáp khi đến đây




    “Còn nữa....Nhớ mang cho đúng giày, ai lại mang chiếc này chiếc kia thế hả?” Vị giám đốc trẻ liếc nhìn sơ bộ Jessica và không hài lòng cho lắm








    “Đủ rồi....Tôi tới đây để xin việc chứ không phải đến để anh bình phẩm nhá” Jessica đứng xốc dậy trước mặt anh ta. Nhận biết chắc chắn bị out nên cô cũng cần một chút sĩ diện trước khi ra ngoài.




    “Cô làm gì vậy? Cô đang nói chuyện với cấp trên đó” Anh ta hằn giọng làm máu nóng của Sica tăng lên gấp bội




    “Uh, thì sao? Anh là nhà tuyển dụng, còn tôi là người xin việc. Tôi tới trễ đúng là đã sai....Anh chỉ cần nói là tôi bị out thôi là đủ rồi....Còn chuyện tôi ăn mặc ra sao,đầu tóc tôi thế nào thì...thì....đó chính là thời trang của tôi, là Style của tôi....” Jessica hơi bối rối khi anh ta nhìn chằm chằm vào mình







    “Thời trang độc đáo đó” Anh ta lại cười theo cách đó






    “Kệ tôi, tôi...tôi thích tóc hơi bung bung, tôi thích mang giày.... khác màu đấy,thì sao?” Jessica cắn chặt môi mình khi cô nhận ra mình đã đi hơi lố vấn đề...Cô chỉ muốn đi về ngay lúc này thôi.....




    “Được rồi....Khi nào cô bắt đầu công việc được?” Anh giám đốc ngồi xuống bắt chéo chân




    “Eh?” Jessica quá đỗi ngạc nhiên




    “Tôi nói là khi nào cô đến nhận việc?”




    “Anh....anh nhận tôi sao?” Sica tròn mắt nghi ngờ với nụ cười của anh giám đốc




    “Ngày mai bắt đầu nhá....công việc đang rất nhiều....” Anh lơ đi ánh mắt khó hiểu của Sica và sắp xếp lại đống hồ sơ trên bàn của mình




    “Được rồi, cô về đi...tôi sắp có cuộc họp. Mai đến sớm nhá” Jessica vẫn còn ngơ ngác với những gì xảy ra..cô nhẹ nhàng chào anh rồi ra về với những mớ suy nghĩ lung tung của mình








    Vị giám đốc trẻ mĩm cười khi Sica vừa bước ra khỏi phòng....Anh giật mình với tiếng chuông điện thoại của mình reo lên



    “Alo”




    “Mọi việc ổn chứ anh”




    “Uhm, xong rồi....Em yên tâm”




    “Phiền anh quá, con bé hơi trễn mảng một chút”




    “Uh, cũng giống em lắm...haha”




    “Yah....Dragon, em như vậy hồi nào chứ?”




    “Thôi được rồi, anh sẽ chỉ dạy cho em ấy mà”




    “Dragon, cám ơn anh nhé....”




    “Có gì đâu? Thôi anh đi họp đây, Bye nhá”




    “Uhm, gặp lại sau”










    Hazz... việc em nhờ, anh nào dám từ chối chứ....Tiffany ah. .....











    ==`









    Trở lại với cuộc gặp của hai gia đình....con trai của chủ tịch Yang đang bước vào trong một nhà hàng mà chủ tịch Yang đã cho người đặt sẵn. Anh cầm trên tay bó hoa, thứ duy nhất để nhận biết ra nhau....





    Không gian lộng lậy làm choáng ngợp cả cô gái đang ngồi chờ đợi người mà sẽ gặp mặt. Cô ngơ ngác nhìn những cảnh vật xung quanh, nó hoàn hảo tuyệt mỹ đến choáng cả mắt. Bất chợt cô giật mình với một giọng quen thuộc mà mình đã nghe ở đâu đó





    “Huh, Thích nhỉ? Lần đầu tiên đến những nơi này à?” Anh chàng kênh kiệu ngồi xuống đối diện với cô gái trước mặt mình, đặt bó hoa một cách vô lễ xuống trước mặt cô




    “Ôi trời? Sao mình xui thế không biết?” Yoona bật cười nhẹ, ánh mắt phớt lờ đi nơi khác




    “Sao? Bất ngờ vì buổi dạm mặt này là tôi à, nhóc?” Anh ta vẫn nhếch mép cười trong bộ dạng của một gã sở khanh đáng ghét




    “Nếu anh cứ cho tôi là nhóc, thì tôi nghĩ cuộc gặp gỡ này nên chấm dứt tại đây được rồi” Yoona toan đứng dậy




    “Yahhh....cô định bỏ đi như vậy à? Ngồi xuống đi.....Tôi còn chưa hoàn thành nhiệm vụ thì làm sao về được hả?”




    “Nhiệm vụ?”




    “Tên tôi là Young Bae, Yang Young Bae.....Cô cứ gọi tôi là Taeyang được rồi” Yang Young Bae, còn gọi là Taeyang – con trai một của chủ tịch tập đoàn Yang Hyun Suk vừa từ Mỹ về....




    “Cô còn đứng đó làm gì? Jessica....cô cũng giới thiệu về mình đi chứ?”




    “Huh? Jessica?” Yoona bất ngờ khi anh gọi cô là Jessica, chợt nhớ buổi gặp mặt đã được thông báo là Jessica nên cô cố gắng lấy lại tinh thần và ngồi xuống bàn





    “Uhm...Anh đã biết về tôi rồi thì không cần tôi phải giới thiệu làm gì nữa. Anh nghĩ sao về sự sắp đặt này?” Yoona cố tránh né phần giới thiệu về mình




    “Thật phiền phức! Điều đầu tiên mà tôi suy nghĩ đến là ông già tôi hơi có vấn đề rồi” Taeyang ngã người lên chiếc ghế




    “Này, sao anh nói ba mình như thế hả? Dầu sao ba anh cũng muốn tốt cho anh.”




    “Nếu được vào nhà tôi, nhất định cô sẽ được sung sướng....Nhà tôi giàu lắm...haha.....” Taeyang ghé vào tai Yoona nói thầm một cách khinh rẻ...Vừa dứt lời thì anh cũng nhận được nguyên ly nước lọc vào mặt




    “Tôi nghĩ anh đã nhầm rồi, tuy 2 nhà đã có hôn ước nhưng trong trường hơp này thì sự chênh lệch của chúng ta đã quá rõ, chúng ta nên chấm dứt ngay từ bây giờ sẽ tốt hơn...Chào anh”




    “Huh....ông già chọn người coi cũng được nhỉ”









    Đáng ghét, hắn ta nghĩ mình là ai chứ? Jessica, chị nợ em đấy.....tại sao em lại nhận lời giúp chị cơ chứ.....





    Chưa bao giờ tôi nghĩ cuộc gặp mặt oan gia đến như thế. Tôi vẫn hy vọng, người đàn ông mà tôi gặp sẽ luôn luôn dịu dàng với tôi, nhưng sau khi gặp anh ta, tôi thật sự thấy thất vọng về đàn ông ngày nay....








    “Yoona.....Yoona....em đi đâu thế?”




    “Ơ, Taecyeon oppa....em chào anh”








    TBC



    “Dù có bận thế nào, hết giờ làm thì cũng đừng nên bốc lột nhân viên chứ”


    “Yahh, hết ca rồi, cô về đi”


    “Hôm nay anh không gặp Yuri à?”


    “Taecyeon....Yuri biết điều này chứ?”
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Thu Dec 01, 2011 7:36 pm

    Chap 3

    Feel






    “Taeyeon.....chị vẫn chưa về sao?” Tiffany ngồi xuống trước mặt chị mình...



    “Em về đi, chị đang có ý tưởng mới” Taeyeon loay hoay với công việc và cũng không thèm để ý đến Tiffany



    “Yahhh...chị định làm đến kiệt sức đấy à?” Fany để tay lên đống giấy tờ mà Taeyeon đang xem



    “Này, em đừng cản trở chị chứ? Chị rất gấp đấy” Taeyeon gạt nhanh tay Fany ra





    “Tên giám đốc đó lại chơi khăm chị nữa đúng không?” Fany kéo tay Taeyeon lại hỏi




    “Đừng nói lung tung, anh ta chỉ làm đúng việc của mình thôi” Taeyeon cố lảng tránh câu hỏi của Fany




    “Taeyeon ah....” Fany nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu....





    “Được rồi, xong việc chị sẽ về ngay...em về đi” Taeyeon vỗ nhẹ vào vai của Fany và lại loay hoay với việc của mình




    “Chị lúc nào cũng vậy cả, em về đây....chị phải về liền đấy?”



    “Uh, về đi mà”





    Fany xách cặp của mình bỏ ra về, cô bước ngang sang phòng của vị giám đốc, cấp trên của Taeyeon cũng đang loay hoay trên bàn....Thấy hắn ta cũng bận bịu, nhưng cô nhất quyết bước vào




    “Tôi nói chuyện với anh chút được không?”




    “Xin lỗi, tôi đang bận lắm....nếu không gấp thì hôm khác vậy?” Top – Giám đốc bộ phận maketing cấp trên của Taeyeon lạnh lùng trả lời



    “Dù có bận thế nào, hết giờ làm thì cũng đừng nên bốc lột nhân viên chứ” Anh ta ngưng đọc hồ sơ nhìn thẳng về phía Fany



    “Cô nói vậy là ý gì?” Bỏ tập hồ sơ xuống bàn “Tôi bóc lột ai à?”



    “Tôi nói vậy đấy? Anh hãy xem lại cách làm việc của mình đi? Chào anh” Tiffany nhấn mạnh lời nói và rời khỏi văn phòng



    Anh ta chậc lưỡi bước ra ngoài tìm một ly nước uống...nhận thấy ở cuối phòng có ánh đèn, anh thắc mắc và tiến lại gần


    Top nhìn Taeyeon đang làm việc với chiếc laptop của mình, cô say mê đến nỗi không nhận ra là anh đã đứng đấy từ rất lâu






    “Yahh, hết ca rồi, cô về đi” Top lên tiếng làm Taeyeon hơi giật mình



    “Ơ, anh vẫn còn ở đây à?” Taeyeon đứng dậy nhìn anh



    “Tôi chỉ bảo cô làm xong, nhưng đâu bảo cô phải làm đêm thế này hả?”



    “Chỉ là ...tôi muốn hoàn thành nó cho xong thôi” Taeyeon lắp bắp




    “Tôi bị người ta nói là mình bóc lột nhân viên đấy” Top đi lại gần bàn của cô




    “Sao ạ?” Taeyeon cố sắp xếp bàn mình ngay ngắn lại



    “Được rồi, về đi....công việc mai....Ơ....cô không sao chứ?” Top nói chưa dứt câu thì bất ngờ với Taeyeon đang chảy máu cam trên môi




    “Ơ, máu....” Taeyeon cũng bất ngờ với máu của mình đang chảy ra




    “Này....cô lau đi....ngước lên....đúng....” Top hấp tấp, anh lấy vội chiếc khăn trong túi cho cô đỡ cô nằm xuống ghế....



    “Tôi không sao đâu...chút nữa sẽ hết mà” Taeyeon cố mĩm cười



    “Cô bị thế này bao lâu rồi?” Top hơi nghiêm mặt “Tôi không muốn nhân viên của mình không khỏe mà làm việc, vì như thế càng ảnh hưởng xấu hơn cho những dự án mới”




    “Tôi...xin lỗi....” Ánh mắt Taeyeon ngưng đọng với lời nói của Sếp mình




    “Ngủ một lát, tôi đi mua ít thức ăn rồi sẽ về ngay”


    Taeyeon sững sờ với nụ cười của cấp trên, chưa bao giờ Top cười với bất cứ ai, anh lúc nào cũng nghiêm nghị, và không hề đùa cợt chuyện gì. Hôm nay ngay lúc này đây Taeyeon đã nhìn thấy gương mặt khác từ anh...gương mặt hiền của sự tin cậy hơn bao giờ hết...Bất chợt Taeyeon mĩm cười nhẹ khi nhìn theo bóng anh đi khuất trong bóng đêm








    “Vào đi, Yoona.....Em cứ tự nhiên nhé...đây là phòng chụp ảnh của riêng anh”


    Yoona trầm trồ bước vào một gian phòng nhỏ, phòng chụp ảnh mà Taecyeon rất yêu thích


    “Oa...anh có cả một phòng photoshop riêng cho mình à?”


    “Uhm...anh thích chụp ảnh.....nó là niềm vui của anh đó” Taecyeon lấy khăn lau những chiếc máy ảnh của mình


    “Một luật sư như anh mà cũng yêu nhiếp ảnh nhỉ?” Yoona xem những bộ sưu tập của Taecyeon


    “Hôm nay anh không gặp Yuri à?”


    “Uhm.... có gặp một chút và cô ấy bận rồi” Yoona nhận thấy sắc mặt của Taecyeon thay đổi,cô im lặng đi về phía cánh cửa


    “Yoona, cẩn thận đừng để ánh sáng lọt vào đấy” Taecyeon vịnh tay Yoona lại


    “À, đây là nơi rửa ảnh, đúng không?”


    “Em thông minh lắm...” Taecyeon nhoẻn miệng cười “Có muốn xem bộ sưu tập của anh không?”


    “Bộ sưu tập? Về cái gì?”



    Yoona nghiêng đầu ngạc nhiên....Điều cô ngạc nhiên hơn hết khi bước vào gian phòng tối với ánh đèn loe loét ấy, đó là căn phòng treo đầy hình và tất cả chỉ đều là hình của Yuri, chị cô.


    “Ôi trời, anh định sưu tầm tất cả tư thế của Yuri đấy à?”


    “Em thấy sao? Người mẫu của anh đẹp chứ?”


    Yoona lượn một vòng ngắm nhìn hình của Yuri treo lủng lẳng, cô mĩm cười với đủ kiểu cảm xúc của chị mình trong các bức ảnh


    “Taecyeon....Yuri biết điều này chứ?”


    “Uhm...cô ấy không biết” Taecyeon ơi ngập ngừng


    “Gì cơ? Anh giấu chị ấy à?” Yoona tròn mắt


    “Ah...hay anh đang lén sưu tầm chị ấy vì sợ chị ấy không thích” Yoona tinh nghịch nhìn anh


    “Anh không biết, anh muốn cho cô ấy bất ngờ, nhưng.....” Ánh mắt Taecyeon lại thoáng lên một chút buồn “Cô ấy không có dịp nào chịu đến đây để phát hiện ra chúng cả”


    “Taecyeon...”


    “Mà cũng phải thôi, năm nay là năm cuối rồi....làm gì có thời gian vào mấy chuyện này chứ?” Taecyeon cười gượng


    “Em nghĩ nếu chị ấy biết được, chắc chị ấy vui lắm”


    “Em cho anh xin một tấm nhá”


    “Huh?”


    “CLICK”


    “Yah...sao anh chụp em chứ”


    “Giu làm kỉ niệm..hì..”




    Ghen tỵ với Yuri thật, chị ấy thật tốt số khi có Taecyeon, anh ấy thật tuyệt. Tôi cảm nhận được anh ấy yêu Yuri đến dường nào. Nhưng hình như giữa Taecyeon và Yuri đang có một rào cản vô hình thì phải, có điều gì xảy ra với họ chăng?Trông anh ấy thật buồn....








    “Em thấy sao? Yuri....”


    “Taewoo oppa, cảm ơn anh....”



    Yuri đang dự tiệc cùng một người bạn có tiếng trong giới chứng khoán...Anh tên là Kim Taewoo – một doanh nhân giàu sụ cùng với số chứng khoán mà anh nắm trong tay làm người ta phải phát thèm...



    “Ở đây toàn là những người tai to mặt lớn, em tha hồ mà làm quen”


    “Cám ơn anh đã giới thiệu em đến họ. Sau này em còn phải nhờ vả ở anh nhiều đó..hihi....” Yuri cười thật tươi làm ánh mắt Taewoo lóe sáng vì sự thích thú của mình


    “Chỉ cần em thích, anh sẽ làm tất...Haha...” Taewoo bật cười lớn vỗ vào vai của Yuri.




    “Xin chào, không phiền nếu tôi mời cô nhảy chứ?” Một chàng trai tiến lại gần chỗ Yuri nhẹ nhàng chìa tay ra


    “Cậu là ?” Teawoo nhìn anh ta dò xét trước khi để Yuri nói điều gì


    “À, tôi xin tự giới thiệu, tôi là Im Seulong con trai duy nhất của tập đoàn vàng bạc đá quý Seuling”
    Yuri há hốc mồm với phần giới thiệu bản thân hoành tráng và Taewoo liền lên tiếng


    “Ôi trời, thế mà tôi tưởng ai, nghe nói cậu đang ở Pari mà....lần này sẽ về luôn chứ?” Taewoo niềm nở hơn lúc đầu


    “Tôi không định ở lại, nhưng chắc tôi sẽ suy nghĩ...” Seulong không thèm nhìn đến Taewoo ánh mắt anh như chếch ở một hướng đó là Yuri


    “Ah hhahaa...đúng...ở Hàn giờ đây phát triển lắm...cậu nên ở lại thì hơn....à...”


    “Anh mời em nhảy nhé...” Cậu ta vẫn không thèm để ý đến Taewoo


    “Nào, Yuri em nhận lời đi chứ?” Taewoo nhắc cô


    “Vâng, được chứ ạ” Yuri nhẹ nhàng đặt tay lên tay anh mĩm cười




    Thằng nhóc...mày tưởng mày ngon à...để rồi xem....mày sẽ phải quỳ xuống gọi tao là anh đó






    “Em đẹp thật...” Seulong nói khẽ vào tai Yuri khiến cô hơi ngần ngại


    “Cám ơn anh” Yuri đẩy khéo léo tránh và mĩm cười nhẹ với anh để không phải lúng túng


    Cả hai uyển chuyển trong điệu nhạc nồng nàn khiến bao người phải thốt lên vì sự đẹp đôi của họ




    “Anh muốn được biết tên em....”


    “Em tên Yuri....Lee Yuri....”


    “Chậc........” Seulong nhíu đôi mày rậm đậm chất manly của mình dừng lại nhìn Yuri


    “Sao?” Yuri cắn môi


    “Tại sao ở Đại Hàn này có một cô gái đẹp như em mà anh không biết nhỉ?”


    “Hii...Đừng trêu em chứ?” Yuri lại cười, nụ cười hóp mất hồn của anh ta


    “Anh có thể xin em một cái hẹn?” Yuri khá lúng túng, cô không biết làm thế nào


    “Uhm...hơi đường đột quá phải không?”


    “Xin lỗi, chúng ta....” Yuri e dè từ chối


    “Không sao? Anh sẽ tìm em....Thoải mái đi nhá”




    Làm thế nào đây? Mình muốn rời khỏi đây quá. Mặc dù mình vẫn muốn tạo nhiều mối quen. Nhưng mình không nghĩ sẽ có tình huống này....

    Taecyeon ah ...cafe ah... em nhớ anh quá.....









    TBC


    “....Dù thế nào? Con cũng phải làm đám cưới với nhà bên đó....”


    “Cưới.....con sẽ cưới....”


    “Jessica....lâu rồi không gặp”


    “À....Ừm....chào anh....”
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Sun Dec 04, 2011 8:10 pm

    Chap 4

    Memory






    “Chào ba...”


    “Con đứng lại đó....”


    “Có chuyện gì ạ?”


    “Ngồi xuống” ... “Tao bảo ngồi xuống”


    Taeyang tuân lời ngồi xuống ghê chờ đợi.



    “Chuyện của con và nhà bên kia sao rồi? Tụi con có tiến triển gì chứ?” Chủ tịch Yang bỏ tách trà xuống bàn hỏi


    “Bên đó không thích con, con cũng không thích” Taeyang lạnh lùng đáp kiến ông không hài lòng


    “Bộ dạng của mày như thế thì ai mà thích chứ? Con nhà đàng hoàng mà để ý tới mày thì cũng chẳng đàng hoàng chút nào đâu.”


    “Thế ba muốn con làm sao? Tính con là vậy đấy?” Taeyang vẫn thản nhiên


    “Taeyang ah.... con đừng long nhong nữa, con hãy nghĩ cho ba, hãy nghĩ cho dòng họ nhà ta chứ” Ông Yang dịu giọng


    “Nghĩ cho ba, nghĩ cho dòng họ à? Thế ba có bao giờ nghĩ cho mẹ con chưa?” Taeyang gằn giọng nhìn ông


    “Ta biết con còn giận ta về chuyện của mẹ con...nhưng sự thật không phải như con đã nhìn thấy đâu...”


    “Đủ rồi, Ba không cần giải thích nhiều....”


    “Taeyang ~” .... “Hazz....Dù thế nào? Con cũng phải làm đám cưới với nhà bên đó....Ba không đùa đâu....”


    “Cưới.....con sẽ cưới....con sẽ làm theo tất cả nhưng không phải vì ba mà là vì bà mẹ quá cố của con kìa” “Con hơi mệt....Con muốn về phòng” Taeyang bước lên lầu, đôi mắt đầy thù hận và đau khổ liếc nhìn người phụ nữ đang đi xuống


    “Taeyang, con mới về à?” Taeyang không nói lời nào, anh chỉ gật đầu nhẹ với bà mẹ kế của mình rồi bỏ đi.




    “Anh và con lại cãi nhau nữa à?” Kim NaYoung – Mẹ kế của Taeyang


    “Thằng nhóc này làm anh đau đầu quá” Ông Yang xoa xoa trán của mình mệt mỏi nói


    “Con nó còn nhỏ, từ từ rồi nó cũng thay đổi thôi mà anh...”


    “Nó là đứa con độc nhất, nó hư đốn như vậy làm sao anh giao sự nghiệp bao nhiêu năm trời này lại cho nó được chứ?”


    “Rồi con nó cũng sẽ hiểu ra thôi....Em pha tách trà sâm cho anh nhe...”


    “Hừm...anh nghĩ chắc mình phải làm cái gì đó”










    “Oh....các cháu đến rồi....” Chủ tịch Yang rạng rỡ với những cô gái xinh đẹp trước mắt


    “1,2,3 Chúng cháu chào bác ạ” Năm chị em hồ hởi chào bác chủ tịch


    “Các cháu vẫn như ngày nào” Ông lắc đầu với các cô gái



    Hôm nay ông Yang đã cố tình tổ chức bữa tiệc để ăn mừng dự án của Taeyeon đã thành công và cũng là dịp để ông nắm bắt tình hình của bọn trẻ



    “Taeyang....con lại đây” Taeyang bước lĩnh khỉnh lại gần, anh nhìn vội người quen rồi lại quay chỗ khác “Các con chắc biết nhau rồi phải không?”


    “Chào anh! Anh chỉ mới gặp Jessica thôi phải không? Em là Yuri. Đây là Taeyeon, Tiffany, và Yoona” Taeyang cười nhẹ chào mọi người và nhanh chóng bắt chuyện. Yoona liếc sang Jessica trong lo lắng, vì có một sự xáo trộn chỉ có 2 người biết


    “Jessica....lâu rồi không gặp” Jessica hơi ngạc nhiên vì anh đang hỏi mình....Một câu hỏi lớn khiến cả hai chị em đều thắc mắc


    “Jessica, em làm gì vậy? Cậu ấy chào em đấy?” Tiffany huých nhẹ vào tay của Sica


    “À....Ừm....chào anh....”



    “Thế thì tốt rồi, hai đứa ở đây nói chuyện đi....còn các cháu, vào đây bác nhờ tí” Ông Yang cười ẩn ý kéo những người còn lại vào bên trong



    “Yoona, đi thôi....”


    “Dạ..”


    Chuyện gì đang xảy ra vậy nhỉ? Anh ta biết rõ về Jessica? Anh ta đã biết mình không phải là Jessica?







    “Taeyeon, chị đi đâu thế?”


    “Uhm, chị đi đây chút...”


    Taeyeon nhìn quanh quất, ánh mắt rạng rỡ hướng về người mà cô đang tìm kiếm,nhưng chỉ trong thoáng chốc nụ cười đã tắt hẳn trên cánh môi mỏng.....Top đang ôm và nói chuyện vui vẻ với một cô gái lạ....Taeyeon chợt nhận ra mình ngốc hơn bao giờ hết. Anh ấy đẹp trai và phong độ như vậy sao có thể để mắt tới cô? Anh ấy là mẫu người biết bao cô gái mong đợi... Lúc nào bên cạnh cũng có mỹ nhân kề cận...phải chân dài thì mới xứng với anh chứ ! Taeyeon cười nhạt trở về với thực tại....




    “Yahh...sao không nói gì hết vậy? Em ốm à?”


    “Đâu có, chị cũng biết em không thích những nơi như thế này mà”


    “Trông em không giống mọi ngày chút nào, hazzz nhà tâm lý học ơi, bỏ ít thời gian chơi với em đi mà” Yuri trề môi khiến Yoona bật cười với cái mặt dorky của cô...




    “Yuri! Thấy không? Chị đã nói, anh ta chỉ có hợp với Sica thôi...” Fany kéo Yuri lại chỉ về phía Sica, Yoona cũng nhìn theo


    “Có phải ngày xưa anh ta đã từng nói là sẽ cưới Sica, đúng không?” Yuri hỏi dồn về phía Fany


    “Uh, lúc đó còn chưa có Yoona, em thì nhỏ quá....Mỗi lần anh ta tới nhà là chỉ có Sica là chơi với anh ta thôi.” Fany cười ẩn ý



    Sica thân với anh ta từ lúc nhỏ sao? Đúng là họ đang nói chuyện rất vui vẻ...Thế sao Sica lại nhờ mình đến gặp anh ta? Như vậy là có ý gì? Còn anh ta nữa? Thái độ mà anh ta tiếp chuyện với Sica sao có thể dịu dàng như thế chứ? Sao vậy? Sao mình chả hiểu gì hết?








    Tại công ty, Jessica ròng rã làm việc với cơ thể mệt mỏi và rất ư là thèm ngủ của mình


    “Cô để đầu óc ở đâu vậy hả? Tại sao đánh có bản dự án mà cũng không xong?” Dragon đập mạnh xuống bàn bản dự án mà Sica vừa mới nộp sáng nay.


    “Tôi....tôi.....” Sica sợ đến xanh mặt, cô cắn chặt môi mình


    “Ra ngoài, đánh lại hết cho tôi?” Dragon khó chịu quát lớn


    “Còn nữa.....Chiều nay đi thị sát với tôi....phải hoàn thành sớm thì mới đi được đấy”


    “Dạ”


    Sica cúi đầu, cô chẳng dám ngẩn đầu lên nhìn anh cấp trên của mình nữa. Đây không phải là lần đầu bị mắng, đã rất nhiều lần Sica không làm tròn công việc của mình...cô cũng cố gắng lắm nhưng biết làm sao với con nười hậu đậu như cô đây?






    “Sao thế? Có phải Sica lại làm sai gì nữa ?”


    “Cô ấy.... hậu đậu thật” Dragon nhìn Tiffany “nhưng cô ấy đã tiến bộ lắm rồi” Dragon mĩm cười để cô được yên tâm


    “Chắc anh mệt lắm hả?”


    “Có gì đâu nào, em của em thì cũng như em của anh thôi....” Dragon trìu mến nhìn Fany


    “Em biết anh vẫn chờ đợi mà....” Tiffany cố lảng tránh ánh mắt anh


    “Đừng làm mất đi tình bạn của chúng ta. Em rất quý anh....Dragon ah!” Cô cười nhẹ


    “Có phải.....


    .......Em vẫn chờ cậu ta?” Dragon bỏ nĩa xuống bàn hỏi trong vô thức



    “Em không muốn nói đến chuyện này” Fany cũng thôi ăn, cô lau nhẹ môi mình


    “Em tin là cậu ấy sẽ về sao?” Dragon vẫn cố hỏi


    “Đủ rồi, Dragon........


    .........Em về công ty đây.......”




    Tiffany cố ngăn dòng lệ của mình vào trong...cô cười nhẹ chào anh và quay gót đi....nhưng trong đôi mắt cười ấy đã cay xè và ươn ướt từ lúc nào chính cô cũng không rõ.....






    Dragon trở về văn phòng làm việc sau bữa ăn trưa cùng Fany, đầu óc anh trống rỗng trong mớ suy nghĩ vừa rồi....Anh lặng thinh cầm chiếc bút trên tay và đau nhói...


    “Sếp ơi...sếp.....SẾP”


    “Yahhh...cô không biết gõ cửa hay sao mà tự tiện đi vào như thế chứ?” Dragon giựt mình với tiếng gọi lớn của Jessica


    “Ơ...em đã gõ...và cũng đã gọi anh rất nhiều lần rồi cơ ....” Jessica sợ sệt với sự nổi giận của Dragon....Hầu như không lần nào vào phòng anh mà cô không bị mắng cả


    “Hazz...Có chuyện gì?” Dragon cảm thấy hơi có lỗi với cô, anh nhẹ giọng hơn khi thấy Sica có vẻ đang run


    “Em.... đã đánh xong bản thảo rồi....anh xem thử” Giọng Sica vẫn còn run run


    “Xin lỗi, tôi làm cô sợ phải không?” Sica lắc đầu đưa bản thảo cho anh


    “Uhm....ổn rồi...fax sang đối tác đi....”


    “Dạ..”


    “À, xong rồi thì theo tôi xuống nhà máy”


    “Huh? Bi giờ luôn sao?”


    “Sao? Có vấn đề gì à?”


    “Uhm....dạ không ạ”









    “Anh yêu em...anh chỉ mãi yêu mình em thôi, Fany ah”


    “Em không tin anh đâu...lấy gì làm chứng chứ?. Xí...”


    “Tôi, Nickhun này xin hứa, trong trái tim này sẽ mãi chỉ có em, chỉ có em là người phụ nữ thứ hai mà tôi yêu nhất trên đời thôi”


    “Yahhhh, thứ hai là sao?”


    “Thì người thứ nhất anh đã lỡ yêu rồi, em đành phải xếp thứ hai chứ sao?”


    “Anh đã yêu người khác hơn em sao, anh dám ....anh dám....”


    “Cả mẹ anh mà em cũng ghen nữa àh? Ahahahaha”


    “Dám trêu em.....em sẽ đánh anh chết.....”




    “Fany.....Fany em sao vậy?”


    “Oh, Taeyeon, chị vào bao giờ thế?” Tiffany lau nhanh dòng nước mắt của mình


    “Em vẫn còn...” Taeyeon hiểu ngay sự tình


    “Không có gì đâu, em bị stress do bản vẽ không hoàn hảo ấy mà” Fany cười


    “Không hiểu sao, chị thấy có gì đó khác thường” Taeyeon ngồi vào bàn nhìn em mình


    “Chị nói gì vậy?”


    “Em đừng quên chúng ta sinh đôi đấy” Taeyeon nắm chặt tay Fany


    “Em sẽ không buồn nữa đâu, em đỡ hơn nhiều rồi”


    “Chị tưởng em đã quên được....Fany ah!” Taeyeon ôm Fany vào lòng, cô biết Fany đang cần một chỗ dựa


    “Cám ơn chị, Taeyeon...em ....sẽ cố quên anh ta” Fany ôm chặt Taeyeon hơn, nước gàn giụa, cô không thể giấu được nỗi đau nữa, nó vẫn cứ ngày ngày dai dẳn bám theo cô ....








    TBC


    “Anh chỉ giỏi mè nheo với em. Ghét.....”


    “Trông cô không được vui....”


    “Vui hay không vui thì liên quan gì đến anh...."


    “Dragon.....anh đang ở đâu?....”


    “Huhuhu....cứu tôi với....có ai không?.....”
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Sun Dec 04, 2011 8:10 pm

    Chap 5

    Dark







    “Cô ghi kĩ những số liệu này vào, nó rất quan trong đấy”


    “Dạ”


    Dragon cùng Jessica đi xuống nhà máy....anh chỉ dẫn những công cụ và phân tích sự họat động cho Jessica....Nhưng đối với cô, bây giờ có nói gì nó cũng chẳng vào đầu được nữa, cô đã quá mệt....nhà máy thật sự quá lớn, nó gần như cả một mê cung rộng lớn giữa con người nhỏ bé như cô


    “Sao vậy? Chỉ mới một đoạn thôi mà đã mệt rồi à?” Dragon nhăn mặt nhìn cô


    “Sao? Từ nãy đến giờ chỉ mới có một đoạn thôi ư? Thế cái nhà máy này dài cỡ bao nhiêu vậy?”


    Jessica hơi choáng, mọi thứ cứ quay cuồng trước mắt không đứng yên được


    “Lần đầu tiên là vậy đấy? Rồi cô cũng sẽ quen thôi.” Dragon mĩm cười trước sự mệt mỏi của Sica


    “Chúng ta có thể nghỉ chút xíu được không? Em...chịu không nổi nữa”


    “Không được...phải lấy số liệu cho xong để mai còn làm việc” Dragon bỗng đổi giọng cứng nhắc


    “Dạ...em biết rồi” Sica trả lời lí nhí và lếch theo sau sếp mình




    Cô cố gắng gượng làm việc, nhưng quả thật Sica không thể chịu đựng nỗi nữa, cô hoàn toàn kiệt sức và ngã xuống vì chân đã phồng rợm lên hết


    “Cô thật vô dụng....ngồi đây nghỉ chút xíu, tháo đôi giày ra để chân đỡ hơn biết chưa”


    “Nhưng, còn công việc...” Sica mím môi nói nhỏ


    “Tôi sẽ tự làm ở khu vực này. Chỉ đuợc nghỉ cho tới khi nào tôi quay lại thôi đấy....”


    “Dạ...cảm ơn ....sếp”


    “Lần sao làm ơn mang giày thấp thôi, mang chi cao thế chẳng biết?” Dragon cầm tệp hồ sơ bước ra ngoài


    “Làm sao tôi biết là đi thị sát chứ!”


    Sica lẩm bẩm với bản thân, cô gỡ đôi giày cao gót của mình và để chân trần lên đám cỏ...thật thoải mái làm sao? Sica nhắm đôi mắt mệt mỏi của mình lại cảm nhận những mùi hương lạ của ngoại ô thành phố...nó thoang thoảng, mát rượi với làn gió nhẹ nhàng thổi qua







    “Trời ạ? Thế này mà cũng ngủ được à?”


    Dragon trở lại sau khi đã xong phần việc ở đây. Anh mĩm cười nhìn Sica đang ngủ một cách ngon lành như một đứa trẻ lang thang ngoài đồng...Cô ngồi gọn gàng trên mõm đá, giày vứt lung tung xuống cỏ, Dragon chợt thấy một cọng cỏ đang vướng trên mặt cô, anh cũng nhẹ nhàng gỡ nhẹ nó ra để cô không phải thức giấc...Nhìn gương mặt đẹp đang say giấc, anh chẳng nỡ đánh thức cô...Một cảm giác gì đó xuất hiện khó hiểu trong anh....Dragon cố trấn tĩnh cảm giác lạ của mình, anh trở lại nhà máy và làm nốt phần công việc còn lại mà định giao cho cô...Nhưng gương mặt lúc ngủ ấy cứ không ngừng chập chờn trong đầu của anh....













    “Yuri ah, chị đi một mình cũng được mà”


    “Đi cùng đi.....Taecyeon bảo rủ em theo nữa....”


    “Taecyeon.....anh ấy nói vậy sao?”


    “Uhm...nhanh lên nào!”



    Tôi không muốn đi, tôi thật sự muốn nói với chị ấy là tôi không muốn tham gia vào chuyện tình của họ nữa. Những trận cãi vã, những lúc làm lành, một tay tôi là quân sư cho chị ấy...Tôi rất hiểu tâm lý người khác nhưng tự bản thân mình tôi vẫn còn chưa hiểu nỗi tôi....Nó có gì khác lạ trong trái tim tôi thì phải....Tôi đang ghanh tỵ hay đang ngưỡng mộ?



    “Sữa chua của anh...”


    “Hihi...cafe......”


    Yuri chạy nhanh lại ôm chầm lấy bạn trai mặc cho cả hai người đi cùng đang nhìn họ, họ vẫn âu yếm nhìn nhau


    “Chào anh....Taecyeon” Yoona bước lại gần chào nhẹ


    “Em đến rồi, Yoona...anh muốn giới thiệu với em người bạn của anh”


    “Chào, thì ra cô là người mà Taecyeon cứ khen lấy khen để đấy hả?”


    “Lại là anh?” Yoona bất ngờ với Taeyang đang cũng ở đây


    “Sao, mọi người biết nhau à?” Taecyeon nhíu mày thắc mắc và Yuri kéo anh ngồi xuống với câu chuyện của hai nhà họ Lee và Yang







    “Anh thật là! sao lại nghĩ ra cái trò giới thiệu bạn cho Yoona vậy?” Yuri đánh yêu vào vai Taecyeon....Anh mĩm cười ẩn ý và kéo cô rời khỏi bàn để hai người xa lạ kia ngồi đó


    “Anh chỉ muốn giới thiệu với Yoona, mà Taeyang là bạn thân của anh đấy, anh rất quý cậu ấy nên mới....uhm....uhmmm chứ bộ”

    Taecyeon thể hiện gương đáng yêu khiến Yuri không thể không bật cười trước cái mặt đáng yêu ấy được


    “Anh chỉ giỏi mè nheo với em. Ghét.....”


    “Yêu chết đi được chứ ghét cái gì? Khì khì...”


    Taecyeon hôn nhanh lên môi Yuri...Yuri mĩm cười và cũng đáp trả nồng nhiệt. Họ hôn nhau say đắm trong góc tối của quán bar. Ánh sáng không đủ để nhìn thấy rõ họ nhưng từ đằng xa hai con người kia cũng đang dõi theo tự lúc nào không biết.






    “Chúng ta thật có duyên đúng không?” Taeyang lên tiếng kéo Yoona rời mắt khỏi họ


    “Hừm....oan gia thì đúng hơn!” Yoona uống một ngụm cooktail không thèm nhìn đến Taeyang


    “Trông cô không được vui....mọi khi tôi thấy cô hay nói này nói nọ lắm mà?” Taeyang cười khẩy với ánh nhìn của cô


    “Vui hay không vui thì liên quan gì đến anh....Ở đời, có cuộc vui nào là vui thật sự đâu chứ!”


    Yoona xố một câu triết lý làm Taeyang lạnh lùng ngày nào đã phải bật cười


    “Anh cười gì chứ?” Cô khó chịu


    “Đúng, cứ thế này thì mới giống người hôm bữa tôi gặp chứ. Nhà tâm lý học....” Taeyang vẫn cười


    “Bộ trông tôi mắc cười lắm sao? Cấm cười....cấm anh cười tôi...” Yoona hùng hổ chọi những lon bia đã hết tới tấp vào Taeyang.


    “Yahhh, bản chất cụ non đã biến mất....thay vào đó là một cô gái dữ dằn....Hahahaha”


    “Anh có thôi cười không hả? Chết nè...chết nè....”


    “Yahh... đó là lon còn nguyên đấy...”


    “Còn nguyên cũng chọi.....hahhaha”


    “Yahhhhh...cô phí của thế”



    Không biết từ lúc nào, tôi và cô ấy đã vui vẻ đến vậy? Nhìn gương mặt buồn đó, tôi chỉ muốn làm cho nó vui lên....Tôi thích nhìn cô ta lúc cô ta mắng tôi hơn là không thèm để mắt đến tôi...Và vô tình tôi đã để lộ bản chất của mình mà bấy lâu tôi không muốn ai biết. Tôi ghét cuộc đời này, và ghét cả chính bản thân mình...nhưng lúc này đây chỉ biết rằng...tôi không muốn nhìn thấy đối thủ của tôi phải buồn....tôi thích nụ cười của cô ấy....








    Jessica vươn vai mở mắt nhìn xung quanh...cô ngạc nhiên hốt hoảng với bầu trời đã tối hẳn, cô ngồi đây ngủ đến giờ này...Con đường trên nhà máy cũng vắng hoe....mọi thứ yên tịnh hơn trong lúc này



    “Mình đã ngủ ở đây...tới tận giờ này ư?” Jessica sợ sệt, cô chạy lung tung tìm người đi cùng mình


    “Dragon.....anh đang ở đâu? Sếp ơi, sao để em ở đây thế này...huhuhu....” Jessica hoảng sợ bật khóc thật lớn giữa trời đầy sao


    “Huhuhu....cứu tôi với....có ai không? Cứu với....huhuhu”


    “Yahhh...cô bị mê sảng à?” Dragon xuất hiện từ đằng sau cô. Sica vui mừng không tả, cô nhảy cẩn lên và ôm chặt lấy sếp mình.....


    “Anh đã đi đâu vậy? Huhuhu....”


    “Nè, cô làm gì vậy? Bây giờ chỉ mới 8h hơn thôi mà....cô nhát đến thế à?” Dragon sững người với cái ôm chặt của cô


    “Tôi.....sợ tối.....tôi sợ bóng đêm lắm....huhuhu” Jessica càng khóc lớn hơn khiến Dragon bối rối không biết làm sao


    “Đừng sợ....có tôi ở đây mà....Ngoan nào....”


    Dragon vòng tay ôm lại cô, anh vuốt nhẹ suối tóc mềm mượt ấy, cảm nhận mùi hương kì lạ trên tóc của Sica....Cô bé vẫn cứ khóc thoải mái trên vai anh.....




    Cô bé này.......kì lạ thật......nhưng......cô ta.....................đáng yêu quá.....








    *Gia đình họ Lee (Với các tiểu thư xinh đẹp)*



    “Đã nhiều năm thế mà họ vẫn giữ cái biển này...Hì...Cái nhà đúng là....”



    KING KONG......KING KONG......



    “Anh đến đây làm gì?” Yoona thò đầu ra, cô vẫn chưa mở hết cánh cửa khiến Taeyang phải bật cười trước cảnh tượng đó


    “Tôi đến tìm Jessica” Taeyang đứng dựa vào bức tường “Chúng tôi có hẹn”


    “Yoona, bạn của chị phải không?.....Yah, sao không mở cửa đi chứ?” Jessica toan chạy ra mở cửa cho anh vào.



    Taeyang bước vào nhà, ngôi nhà vẫn đơn sơ gọn gàng như lúc nhỏ anh vẫn thường hay đến....Yoona im lặng nhìn anh, cô hơi khó hiểu vì anh có vẻ khá kì lạ khi nhìn ngôi nhà....


    “Vẫn như ngày nào nhỉ?” Taeyang nói với Jessica


    “Uhm, đã 20 năm rồi....nhưng chúng em vẫn muốn giữ nguyên vẹn như hồi mẹ còn sống”


    “Anh đến đây làm gì?” Yoona chợt hỏi


    “Anh ấy và chị có việc bàn với nhau, em vào trong đi” Jessica ngăn Yoona ngồi cạnh, cô đẩy em mình vào phòng ngay sau đó




    “Em không ở đây được à?” Yoona bĩu môi


    “Không được. Em vào trong đi...đừng nghe lén đấy....” Jessica tỏ ra nghiêm khắc làm Yoona hơi ngượng khi có người lạ đang ở đó


    “Xí....chị tưởng em rãnh lắm sao....em ra ngoài một chút...”


    Taeyang nhìn theo bóng Yoona ra khỏi cửa, ánh mắt cả hai vô tình chạm nhau, nhưng có chút gì đó khiến cả hai đều phớt lờ và quên nhanh nó








    Thật là...không hiểu sao...Cứ gặp mặt anh ta là tôi lại biến thành con người khác, không phải là một nhà tâm lý sâu sắc nữa, mà là một con bé khờ khạo làm sao.....

    Hazzz...tôi điên rồi...thật là điên rồi.....

    Tôi không thích cảm giác lúc này chút nào, nó làm tôi cảm thấy thật trống trải và cô đơn....

    Các vì sao ơi! tại sao lúc nào mày cũng đứng yên như thế....nói chuyện đi....hazzz

    Giờ này Yuri đang làm gì nhỉ? Chắc là đang ở bên anh ấy....Họ rất đẹp đôi....
    Uhm....họ đẹp đôi lắm...haha










    “Có gì vui à?”


    “Áhhhh”


    “Làm gì vậy? Tôi có phải ma đâu?” Taeyang phủi phủi chiếc ghế ngồi bên cạnh Yoona


    “Anh đến đây làm gì? Anh đi theo tôi à?” Yoona nhìn anh ta một cách khó chịu


    “Cô vẫn thích ngồi ở đây à?” Taeyang không để ý đến những câu hỏi của Yoona


    “Kệ tôi, tôi thích ngồi đây ngắm Seoul...Chẳng phải anh và chị tôi có việc với nhau sao?”


    “Woa..cô đúng là biết thưởng thức nhỉ....hôm trước tôi ngồi quay lưng lại, cô chửi tôi dữ dội”


    “Sao vậy? Sao không nói gì hết?” Taeyang ngưng lại nhìn Yoona, cô đã không thèm nói gì nữa


    “Có phải.....cô thắc mắc .........



    ...............chuyện tôi và Jessica không?” Taeyang nhìn vào ánh mắt của Yoona


    “Lúc gặp nhau....anh đã biết tôi không phải là Jessica?” Yoona lấy lại bình tĩnh hỏi


    “Uhm.....”




    “Thế tại sao? Tại sao anh vẫn gọi tôi là Jessica? Anh đùa với tôi đó à?” Cô nhếch môi cười gượng


    “Tôi không biết...chỉ là khi gặp mặt...tôi biết chắc cô không phải là Jessica mà tôi đã biết” Taeyang uống một ngụm cafe và lờ đi ánh mắt của Yoona




    “Anh biết rõ về chị ấy?” Yoona hỏi trong khi đang nhìn ra cửa


    “Đó là trước đây”




    “Thế còn bây giờ?” Cô vẫn cố tỏ ra tự nhiên


    “Tôi đang tìm hiểu”




    Ánh mắt Yoona và Taeyang vô tình chạm vào nhau.....ngưng đọng trong một vài phút.....


    .....

    .....


    “Anh muốn tìm hiểu về Jessica?” Mắt không rời mắt, Yoona nhìn anh và hỏi


    “Vì tôi sẽ cưới cô ấy” Taeyang đáp












    TBC



    “Anh tìm được em rồi nhé.....Yuri xinh đẹp...”


    “Cả việc nhìn tôi cũng khó đến vậy à?”


    “Thứ 7 này...đi dự tiệc với tôi nhé....”


    “Xuống xe.....xuống xe......XUỐNG XE....”
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Sun Dec 04, 2011 8:11 pm

    Chap 6


    Embarrassed







    “Yuri ah, mình xin lỗi....mình không đi cùng cậu được....lần sau...mình sẽ bù nhé...”


    “Hara Goo....tớ sẽ không tha cho cậu đâu....” Yuri bực dọc đứng ở hành lang của trường, cô đã bị cho leo cây với cuộc hẹn của Hara


    “Không biết Taecyeon đang làm gì nữa? Để gọi cho anh ấy thử”





    “Yuri ah, anh đang học...lát gọi sau nhe em.

    ‘-Ok Taecyeon...không được dùng điện thoại trong giờ học

    -Dạ...’

    Yuri gặp em sau...yêu em”



    “Ông thầy đáng ghét....Xí....” Yuri lửng thửng bước đi mệt mỏi dưới mái trường





    Két....két.............



    Chiếc xe hơi mui trần màu trắng bóng loáng dừng ngay trước mắt Yuri, từ những sinh viên cho đến các bác lao công, cả khuôn viên trường im lặng nhìn chủ nhân của nó bước ra ngoài



    “Anh tìm được em rồi nhé.....Yuri xinh đẹp...” Anh ta bước xuống đường gỡ chiếc kính sành điệu trên mặt mình làm bao người phải thốt lên vì gương mặt handsome của anh


    “Seu........long???”








    “Hey....Fany....”


    “Dragon? Sao anh biết em ở đây?”


    “Chào anh”


    “À, chào Taeyeon....” Dragon chào nhanh Taeyeon và quay sang với Tiffany “Anh đến để chơi tennis...đúng lúc gặp được em..hì”


    “Uhm...anh đi một mình à?”


    “Ah không.....anh đi với bạn.....người này em cũng biết đấy” Dragon nhanh nhảu


    “Ai cơ?” Tiffany đứng dậy nhìn về phía xa.



    Một anh chàng đẹp trai đang bắt chuyện cùng các cô gái trong hồ bơi một cách vui vẻ. Anh ta nghe tiếng gọi lớn từ Dragon và tiếc nuối từ giã những người đẹp trong bộ bikini cực sexy



    “Anh ta là bạn anh à?” Fany có vẻ không thích khi nhận ra anh ta từ xa


    “Sao thế?” Dragon vẫn không hiểu về câu nói của Fany, anh thắc mắc và người bạn anh đang đến gần


    “Oh.....hai chị em cùng đến đấy à?”


    “Ơ, Top? Chào giám đốc” Teayeon đứng dậy chào sau khi thấy Top, sếp của mình lại gần trong khi đó thì Fany có vẻ không mấy hài lòng cho lắm


    “Này, đây đâu phải công ty, gọi tôi là Top được rồi” Top vui vẻ trả lời


    “Fany, em sao vậy?” Dragon ngồi cạnh Fany “em ghét cậu ấy à”


    “Đâu có....chỉ tại anh ta hay ăn hiếp Taeyeon” Fany dỗi


    “Thật ra tôi cũng đâu có muốn đi....tại có người muốn mượn tôi đến để làm hòa nên....” Top chưa kịp nói hết câu là Dragon đã cắt ngang lời anh


    “Này, cậu thôi đi cho mình nhờ...”


    “Tôi chỉ là muốn anh hãy đối tốt với Taeyeon thôi....” Fany đứng lên cầm chiếc vợt


    “Kìa...Fany...” Taeyeon hơi ngượng với lời nói của em mình


    “Bộ chuyện gì cô cũng kể với em mình sao?” Top bắt đầu trêu Taeyeon khi cô đang ngượng chín mặt


    “Tôi thật chẳng hiểu sao chị ấy cứ bênh anh chầm chầm thế không biết”


    “Fany....”


    “Ok, em không nói nữa, được chứ” Fany khoanh tay lại nhìn cả hai người họ


    “Trước đây tôi không biết được thực lực của cô ấy, tôi xin lỗi.....” Top bỗng nhiên dịu giọng


    “Anh biết điều đó thì tốt.....Dragon, mình ra đánh đi” Fany bắt đầu mĩm cười và lôi Dragon đi






    “Em đang làm gì thế, anh chả hiểu gì cả” Dragon vẫn thắc mắc


    “Haha....anh không cần hiểu đâu.....haha......” Tiffany bật cười thành tiếng với những suy ngĩ của mình nhưng người đi cạnh cô hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra




    Mặt Taeyeon vẫn đỏ ngầu khi Tiffany đã đi khỏi...Cô vẫn đứng đó và cố làm cái gì khác để tránh ánh mắt của Top


    “Cô làm gì với cây vợt của mình thế? Nó sẽ rách hết phần da nếu cô cứ gỡ hoài như thế đấy”


    Top đã nhận ra sự lúng túng từ Taeyeon, đây không phải lần đầu tiên anh nhìn thấy như thế....Và những lời Tiffany nói đã làm anh nhận ra được phần nào trong sự vụng về lo lắng mỗi khi đứng trước anh .



    “Tôi đã hiểu được tại sao khi làm việc với tôi cô lại mất tự nhiên đến vậy!” Top cố nhìn vào ánh mắt của Taeyeon nhưng cô vẫn cúi mặt không dám nhìn anh


    “Anh đừng để ý , con bé nói lung tung đấy” Taeyeon ngước lên nói và chạm phải ánh mắt hóp hồn của anh. Cô vội vàng quay sang nhìn chỗ khác khiến Top đã phải bật cười vì điều đó


    “Cả việc nhìn tôi cũng khó đến vậy à?” Top nhíu mày trêu


    “Đâu có.....tôi....tôi ra ngoài đánh đây” Taeyeon càng mất phương hướng, cô đứng dậy và đụng phải thân cây dù khá là mạnh


    “Cô ổn chứ?” Top chạy nhanh lại xem trán của cô


    “Ah...không sao....tôi ổn mà.....” cô vội đi nhanh để tránh ánh mắt của anh


    “Taeyeon.....” Top gọi với theo


    “Thứ 7 này...đi dự tiệc với tôi nhé....Tôi sẽ đến đón cô” Taeyeon vờ như không nghe, cô càng chạy càng nhanh hơn trong nhịp tim hỗn loạn của mình




    Khì....cũng khá là cute nhỉ? Sao trước giờ mình không nhận ra vậy cà?







    “Em xuống đây được rồi...cảm ơn anh đã mời em bữa tối” Yuri cởi thắt lưng ra và cảm ơn Seulong


    “Anh phải cảm ơn em mới phải chứ?” Seulong mĩm cười chòm sang giúp Yuri


    “Được rồi....để em tự làm” Yuri thẹn thùng vì mình không thể cởi được


    “Cái xe mới mua nên hơi khó xài...để anh giúp cho”


    Seulong chòm sát Yuri hơn để anh có cơ hội cạnh người đẹp....Yuri lúng túng quay mặt sang chỗ khác


    “Cảm ơn”


    Mở dây xong anh vẫn không lui về mà vẫn giữ nguyên khoảng cách đó...Trước khi để Yuri nhìn vào mắt anh thì Seulong đã tiến lại gần hơn với cô.....Môi họ gần như chạm vào nhau thì.....







    “Xuống xe.....xuống xe......XUỐNG XE....”


    Yuri vẫn còn chưa biết chuyện gì thì cô đã nhận ra Taecyeon đang ở bên ngoài. Seulong tức tối bước vội ra xe


    “Thằng khốn.....Mày bị điên à?” Seulong vừa lại gần thì đã bị Taecyeon đấm một cú vào mặt đau đớn


    “Tao hỏi mày mới đúng....mày đang làm gì bạn gái tao hả?” Taecyeon tức giận túm lấy cổ áo Seulong định đấm cú tiếp theo


    “Taecyeon....đừng mà anh...hiểu lầm thôi” Yuri sợ hãi vịnh tay anh lại


    “Seulong, anh về đi...Mau...” Seulong rờ môi mình và lao xe nhanh về phía trước




    “Taecyeon....” Yuri kéo nhẹ tay Taecyeon lại


    “Nghe em giải thích đã...anh ta là người bạn mới quen của em...chúng em chỉ ăn tối thôi....không có gì cả” Yuri xiết chặt đôi tay anh lại.


    “Anh đã đợi em cả đêm...Em thậm chí còn không mở máy” Taeyeon nhìn Yuri


    “Xin lỗi....điện thoại của em hỏng rồi, nếu biết thế....em sẽ không hẹn với ai cả....chỉ chờ anh về thôi” Yuri sử dụng sự nũng nịu của mình.Cô choàng tay lên ôm lấy cổ anh hôn nhanh lên chóp mũi


    “Lúc nãy.....xém nữa là....”


    Taecyeon bị cắt ngang bởi đôi môi mềm của Yuri, cô chủ động kéo anh đi sâu vào nụ hôn....Họ hôn nhau say đắm khi cả hai đang đứng trước chung cư của Yuri


    “Anh biết em đã buồn thế nào khi không gặp anh không?” Yuri thở nhẹ và nói trong những nụ hôn ngắt quãng


    “Anh nhớ em.....Đừng lên nhà nữa....” Taecyeon nhìn vào mắt Yuri chờ đợi


    “Về nhà anh nhé”


    Taecyeon không đợi sự đồng ý của Yuri, anh kéo cô đi theo mình.....Yuri mĩm cười nắm chặt tay anh đi về hướng ngôi nhà quen thuộc mà cả hai đang hướng tới....







    ..................................






    “Jessica, lên ngựa với ta nào! Nhanh


    “Vâng! Hoàng tử của em....em sẽ theo chàng” Nàng rón rén nhón chân mình chuẩn bị nắm lấy tay chàng. Thẹn thùng ngồi trong vòng tay chàng, nàng muốn quay lại để nhìn thấy được gương mặt tuấn tú của chàng. Nhưng......



    “Jessicaaaaaaaaaaaaaaa.......”


    Jesscia hứng ngay một vật vào mặt và rớt nhanh xuống ngựa. Nàng ngẩn mặt cố tìm gương mặt vị hoàng tử của mình, nhưng anh ta đã phóng nhanh cùng với Tiffany đang vẫy tay chào nàng và biến mất...


    “Không....không thể nào...không thể nàoooooooo”





    “Yahhhhhh.....Sica......Sica...em làm sao vậy?”


    “Tiffany......ơ....đang ở trên giường sao?” Jessica ngơ ngác mơ màng, đầu cổ bù xù trước Tiffany


    “Ngốc à, em mớ gì mà la lớn thế?” Fany vuốt mái tóc của cô


    “Hic....chỉ là mơ thôi àh?” Jessica thất vọng kéo chăn qua khỏi đầu


    “Yahhh...đến giờ đi làm rồi....còn không mau thức dậy đi chứ....” Fany đánh vào mông Sica


    “Umm...umm...không muốn dậy...muốn ngủ thôi.....”


    “Mau lên...Taeyeon đã làm điểm tâm rồi...Rửa mặt đi nào”




    Sica bĩu môi với Fany và nhanh chóng chạy vào phòng tắm...Cô nhìn vào gương với đôi mắt gần như sưng húp của mình, chợt vị hoàng tử trong mơ hiện ra trước mắt, Sica chớp chớp đôi mắt nhưng lại đột ngột trợn tròn đôi mắt với gương mặt của sếp đang la mắng hiện ra....


    “Ôi trời.....điên thật...điên thật....mình bị anh ta ám rồi..ghừuuuuuu.......”






    “Yoona! Yuri đâu?” Yoona vừa ngồi xuống bàn trong bộ đồ ngủ vẫn chưa thay ra


    “À...Uhmm...chị ấy...chị ấy đi từ sớm rồi....Ah, hôm nay chị ấy có việc...”

    Yoona lo lắng về sự nói dối của mình khi Yuri không về nhà đêm qua... ánh mắt hơi chùn xuống khi chợt nhớ lại cảnh tượng tình cảm mà Yoona đã vô tình thấy qua ban công


    “Em biết là ghét nối dối rồi đấy Yoona” Taeyeon ngưng bữa sáng và nhìn Yoona rồi cô nói thêm


    “Các em còn nhỏ lắm để hiểu cuộc sống này....Chị không muốn các em lầm đường thôi”


    “Em xin lỗi..Taeyeon” Yoona nhận ra một nỗi buồn từ trong lời nói của chị mình


    “Chị lo cho các em thôi....Hôm nay có đến trường không?”


    “Dạ, không. Để em mang tảo mộ mẹ được rồi...”


    “Uh, vậy em đi cùng Yuri đi....con bé này, chị sẽ nói chuyện với nó sau”


    “Taeyeon ah, chúng ta đi thôi, hôm nay em có cuộc họp” Tiffany vuốt vuốt mái tóc hối chị mình


    “Sica xong chưa? em ấy đi cùng mình chứ?” Taeyeon xách túi của mình và gọi với vào


    “Sica! Em có đi cùng bọn chị không?”


    “Có...có......chờ em...em ra ngay.....”


    “Con bé này, em đã gọi từ sớm rồi đấy!” Tiffany nhìn đồng hồ


    “Hì...sorry....chúng ta đi được rồi.” Jessica thở hỗn hển chạy ra khỏi phòng


    “Bao giờ thì mới trưởng thành đây hả?” Teayeon lắc đầu


    “Em đã trưởng thành rồi cơ mà” Jessica bĩu môi đáng yêu


    “Ayyyy, đi thôi nào. Em trễ mất” Tiffany gõ vào trán của Sica và thúc Taeyeon đi nhanh


    “Sica unnie, phần điểm tâm của chị nà” Yoona chạy ào ra


    “Woa...thanks nhé bé cưng” Jessica cười tít mắt


    “Bọn chị đi làm đây. Em ở nhà nhé” Cả ba đồng thanh chào maknae của mình và rời khỏi nhà




    Yoona đứng nhìn các chị đã đi khuất....cô bước ra phía ban công nhà tập một vài động tác nhẹ nhàng cho buổi sáng....cả đêm qua hầu như cô không ngủ để hoàn thành bài vở của mình....chỉ có sách vở thì cô mới được hết những mớ suy nghĩ lung tung trong đầu.....cô nhắm đôi mắt mệt mỏi lại và hít thở không khí trong lành....



    KING KONG.....KING KONG....



    Yoona giật mình với tiếng chuông cửa vang lên....hơi thắc mắc vì còn quá sớm để có khách đến nhà....Yoona nghĩ thầm là các chị mình...


    “Sao thế? Quên gì à?”


    Cô mở cánh cửa và nhảy bật ra ngoài với bộ đồ ngủ màu xanh hình ngôi sao dễ thương. Nhưng rồi sắc mặt cô tái nhợt khi người đứng đấy không phải là chị mình



    “Vẫn còn ngủ à?”








    TBC
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Mon Dec 12, 2011 6:38 pm

    Chap 7


    Worry???








    “Sao thế? Các chị quên gì à?”


    “Chào....”


    “Áhhhhh”


    “Vẫn còn ngủ à?”



    Yoona cố trấn tĩnh lại trong sự xấu hổ trước Taeyang. Cô nắm chặt cánh cửa lúng túng nói


    “Anh làm gì ở đây? Mới sáng sớm thế này mà”


    “Có việc tôi mới đến chứ” Taeyang lướt nhìn bộ đồ ngủ của cô và chợt mĩm cười làm Yoona càng thêm mắc cỡ


    “Si....sica unnie đi làm rồi....chị ấy không nói anh biết à?” Yoona đóng sầm cửa lại nhưng chân anh đã bỏ vào trong từ lúc nào rồi


    “Ai bảo tôi đến tìm Sica?” Taeyang đẩy mạnh cánh cửa thản nhiên đi vào trong


    “Yahhh, ai cho anh vào nhà chứ? Trong nhà chỉ có mình tôi, như vậy không được tốt cho lắm đâu”


    Yoona chạy theo anh quát nhưng Taeyang vẫn lờ cô và ngồi xuống bàn


    “Có gì uống không? Tôi khát.”


    “Yahhh. Anh đến là để uống nước à?” Yoona vẫn cự nự kéo anh đứng dậy


    “Thôi để tôi tự lấy!” Vẫn gương mặt ấy, anh đi thẳng vào bếp và tự nhiên như nhà mình, trong khi chủ nhà đang cung tay múa chân loi nhoi


    “Này, anh kia...anh nghĩ đây là nhà anh à? Anh có quyền gì tự tiện đến vậy chứ?” Yoona cong môi nhìn anh ực nguyên ly nước


    “Anh,....nếu anh không ra...thì ...thì tôi sẽ gọi cảnh sát đấy” Taeyang đặt ly nước xuống nhìn Yoona


    “Tôi muốn tìm cô”


    “Huh?” Yoona vẫn ngỡ ngàng với lời nói của anh, cô thắc mắc .


    “Nhưng bây giờ thì...tôi nghĩ không cần thiết nữa” Taeyang đứng dựa vào cánh cửa, đôi mắt buồn ánh lên một chút thấy rõ


    “Sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với anh à?” Yoona bỗng chốc dịu giọng, cô lại bắt gặp đôi mắt kì lạ từ phía anh, đôi mắt mà cô đã từng nhìn thấy trước đây.


    “Trông anh hơi khác mọi hôm, anh đang gặp phải vấn đề gì khó khăn à?” Taeyang ngẩn mặt và chợt cười với cô


    “Anh cười gì? Tôi đang hỏi thật lòng đấy?” Yoona nhướng đôi mày lên cao nhìn anh


    “Cô đang định tư vấn tâm lý cho tôi à?”


    Taeyang ngồi bệt xuống sàn nhà ngay chân cánh cửa, anh trêu cô nhưng lần này Yoona không làm ầm lên nữa, cô nhẹ nhàng hơn bao giờ hết và ngồi xuống đối diện anh trong im lặng


    “Sao im lặng vậy? Tôi muốn nghe cô nói chuyện!”


    “Nói gì? Tự dưng anh tới đây tìm tôi mà không nói tôi biết chuyện gì thì bảo tôi nói gì?” Yoona lớn giọng và làm Taeyang thoáng giật mình....


    “Yay...Khìiiii... Ah, thật là!” Taeyang phát cười với cái mặt khó chịu của cô


    “Cười gì? Anh thật vô duyên.....Hihi...^^”


    “Yahh...Yahh...Thôi cười đi....!” Yoona cố gắng không cười, nhưng anh ta làm cô phải phát cười vì sự ngờ nghệch của cả hai


    “Cô biết không? Không biết từ khi nào, tự nhiên... tôi thấy thích nói chuyện với cô” Taeyang trở nên nghiêm túc


    “Tại sao?”


    “Hôm nay, tôi lại cãi nhau với ba tôi....tôi ghét ông ấy” Ánh mắt Taeyang nhìn xa xăm


    “Anh và bác không thuận nhau sao?” Yoona ngồi bó gối hỏi


    “Tôi không biết”


    “Đừng như vậy.... dầu sao, đó cũng là ba anh. Tôi không biết là có chuyện gì nhưng....để sinh ra được mình không phải là chuyện dễ dàng”


    “Huhh...vậy sao?”






    Đôi mắt anh ấy.....đôi mắt anh ấy ẩn chứa điều gì thì phải? Nó buồn quá, nó làm tôi thấy lo lắng....
    Lo lắng?......... Tại sao? ........Tại sao tôi lại có cảm giác này nhỉ?......... Tại sao vậy?......










    “Yuri ah! Bọn tớ xong rồi....Cậu qua đây đi”


    “Uhm, tớ qua liền Hara à”




    Yuri đang nghe điện thoại ở góc sân nhỏ của công viên, các bạn và cả Taecyeon đều đang đợi cô lại để tổng ợp bài báo mà họ đang thực hiện cho trường.



    “Anh ổn chứ? Hôm qua thật ngại quá...Tôi xin lỗi...”


    “Người đó, là bạn trai của em ?”


    “Umm...Phải. Tôi đã có bạn trai rồi.Xin lỗi vì anh ấy đã hiểu lầm”


    “Ha~ Anh hiểu mà....Nhưng....anh sẽ không bỏ cuộc đâu...anh đã nói được là làm được”

    Yuri mĩm cười với lời nói tự tin của anh bạn bên kia....


    “Dầu sao. Anh có thể làm bạn cùng em được mà phải không? Một người bạn bình thường?”


    “Chậc...tất nhiên rồi....em thích kết bạn mà....Hihi”







    “Yuri nói chuyện với ai mà vui vậy cà?” Junsu nhíu mày nhìn về phía Yuri


    “Chắc là bạn trai cô ấy chứ gì! Con gái chỉ tươi khi nói chuyện với bạn trai thôi, phải không Hara?” Junho nháy mắt với Hara


    “Tất nhiên rồi, cưng à!” Hara béo má của Junho làm anh thích thú cười tít mắt


    “Yahh...hai người thôi tình tứ đi....nổi cả da gà...” Junsu trề môi “Taecyeon à, cậu sao vậy? Không khỏe à?”

    Junsu ngạc nhiên khi thấy sắc mặt Taec thay đổi



    “Mình không sao? Chúng ta làm cho xong đi!” Taecyeon cúi gầm mặt mình nhưng ánh mắt anh đang xoáy sâu vào nơi khác trong lo lắng


    “Sao rồi? Tới đâu rồi, xin lỗi tớ bận điện thoại chút...hìhì” Yuri tươi cười trở lại với mọi người


    “Công việc còn nhiều, mà kì hạn thì lại sắp tới...chúng ta phải gấp rút làm cho xong...Mọi người đừng vì những lý do không đâu mà làm ảnh hưởng tới cả nhóm” Taecyeon lớn tiếng cáu khá rõ với Yuri khiến mọi người hơi ngỡ ngàng


    “Này, cậu làm sao vậy? Ngày thường cậu điềm đạm lắm cơ mà” Junsu liếc nhìn bạn mình


    “Tớ không đùa...Tớ chỉ làm đúng bổn phận của mình” Taecyeon không thèm nhìn đến Yuri


    “Xin lỗi, mình đi vệ sinh chút” Yuri cắn môi và ra hiệu cho Taec đi theo


    “Yahhh...anh hơi quá đấy, Taecyeon à” Hara đánh vào tay anh


    “Tớ đi mua nước” Taecyeon cũng đi sau cái ra lệnh từ Yuri. Dù anh có giận thế nào nhưng mỗi khi thấy Yuri trừng mắt, anh thực sự không dám làm trái, bởi vì anh yêu cô quá nhiều...



    “Yahhh..vậy hôm nay có họp nhóm tiếp không?” Junsu quay sang hỏi hai người còn lại




    “Anh à! Lát nữa ăn gì?”


    “Em quyết định đi...gì cũng được”



    “Yahhhh....hai người này, đã bảo không được tình tứ trước mặt tớ mà...Yaishhh”








    “Anh sao vậy? Em làm gì sai à?” Yuri khoanh tay lại nhìn Taec


    “Không có gì cả” Taecyeon không biết bắt đầu từ đâu, anh đang cố tránh ánh mắt từ Yuri


    “Không là sao? Anh đang làm gì thế? Anh làm vậy mọi người sẽ phát hiện ra mất”


    “Em sợ à? Quen anh......làm em xấu hổ sao?” Taecyeon đau đớn nhìn thẳng vào mắt cô


    “Anh đang nói gì thế? Chúng ta đã giao kèo với nhau rồi cơ mà. Chính anh cũng thích điều đó....”


    “Anh muốn đuợc như Junho...anh muốn mọi người biết chúng ta đang quen nhau, Yuri à” Taec nắm lấy vai Yuri


    “Điều đó là tất nhiên thôi, nhưng không phải bây giờ. Em còn chưa nói với các chị”


    “Đó không phải là lý do, Yuri à!” Taecyeon cười khẩy


    “Taecyeon, anh đang nói gì vậy?” Yuri chau mày không hiểu nụ cười ẩn ý của anh




    “Có phải...em vẫn còn lựa chọn? Anh.....anh chỉ là tạm thời?”


    “Anh điên à? Anh đang nói gì vậy?”


    “Cú điện thoại lúc nãy.....” Taecyeon cố nén cơn giận khi phải nói ra điều anh lo lắng


    “Anh ghen à? Hazz....Taecyeon....anh ta chỉ là bạn em thôi....anh nghĩ lệch đâu vậy?”


    “Bạn? Thật sự...thật sự...là em có bao nhiêu người bạn như thế hả?” Taecyeon đã không còn giữ được bình tĩnh




    “Ok.....Hôm nay như thế là đủ rồi....em không muốn gây thêm chuyện”


    “Tại sao em lại lãng tránh....em không trả lời được à?”


    “Chúng ta hãy bình tĩnh lại trước khi đi quá xa sự việc...Khi nào anh bình tĩnh hãy đến tìm em”


    “Anh vẫn chưa nói xong mà...Yuri...Yuri.....Aishh....phew....”



    Tại sao.....tại sao tôi lại mất lòng tin vào bản thân mình đến vậy? Yuri yêu tôi...phải.....cô ấy chỉ yêu mình tôi thôi......Taecyeon ah....mày là một thằng ngốc mà....aishhh.....











    “JESSICA!”


    “Dạ”


    “Đang giờ làm việc mà ngủ gật như thế hả?”


    Jessica lại ngủ gật.....mỗi khi không có việc gì là cô lại chộp mắt, mà đã chộp mắt rồi thì chả còn biết gì luôn


    “Em xin lỗi sếp...” Sica run lên với gương mặt lạnh tanh của sếp mình


    “Lúc nào cũng như vậy....Không tỉnh táo được à....Có cần tôi mua cafe hộ không?” Dragon hết đập bàn rồi lại đập vào cánh cửa thể như muốn đánh cô


    “Dạ.....em xin lỗi” Sica gần như sắp phát khóc




    Ôi trời ơi.....mình đùa có tí, mà cô ta đã khóc rồi...Ngốc thật mà, đến giờ trưa thì cứ ngủ có sao đâu. Mới hù có tí.....haha....Mình đúng là quá đáng...khakah~~~





    “E hèm....đi theo tôi....” Dragon soạt tay vào túi cố gắng để không cười


    “Dạ”


    Vẫn như mọi ngày, Sica chỉ biết làm theo những gì sếp bảo. Có ngớ ngẩn đến nỗi làm gì cũng tưởng mình sai, thật không may ông sếp của cô lại thích bắt nạt và thế là ngày nào cũng kiếm chuyện để trêu





    “Sếp! Chúng ta đi đâu vậy?” Jessica bước xuống xe thắc mắc khi đứng trước một nhà hàng


    “Đi ăn....Không đói à? Đến giờ trưa rồi, ngốc à!” Dragon cười gian với bộ mặt vẫn còn sợ sệt của Sica


    “Ơ, tới giờ trưa rồi à....thế anh ta chỉ lại bảo mình đi ăn thôi là được, sao lại mắng mình cơ chứ?” Sica bậm môi tức giận


    “Yahhh....không vào à?” Dragon đã mở cánh cửa và gọi


    “Dạ”




    Một nhà hàng mang đặc trưng theo kiểu Pháp với những bản giao hưởng tuyệt diệu nhẹ nhàng làm ấm lòng người khác, cô gái ngồi ở góc phải nhà hàng đang nhấm mắt tận hưởng nó một cách say sưa......


    “Hey!”


    “Dragon.....anh đến muộn” cô gái mĩm cười theo kiểu quen thuộc của mình


    “Tiffany? Tiffany.....”


    “Oh, Sica...em cũng tới rồi” Tiffany nắm tay Jessica kéo cô ngồi cạnh mình


    “Ơ! Hai người......” Jessica ngơ ngác


    “Ah, Dragon là bạn thời đại học của chị....có lần anh ấy có đến nhà mình chơi đó....em không nhớ sao?”


    “Thế? Thế sao sếp...” Jessica lắp bắp với mớ suy nghĩ trong đầu. Nhận biết được điều đó, Dragon nhanh chóng gỡ rối


    “Tôi mới biết đây đấy....Trùng hợp nhỉ?” Dragon cười nhẹ và nhìn vào menu


    “Uhm, trùng hợp thật...” Jessica mím môi khó hiểu với nụ cười của hai người họ


    “Thôi, đói bụng rồi...gọi món nha quý cô...”





    Đáng ghét, thì ra anh ta là bạn của Fany....thế mà lúc nào anh ta cũng mắng mình....Nhìn cách anh ta cười với Fany khác một trời một vực với mình, Có điều gì giữa họ chứ? Họ đang cặp bồ ?





    “Này, ăn nhanh đi....còn về công ty nữa” Dragon quơ quơ cái nĩa trước mắt của Jessica


    “Dạ” Jessica vẫn hậm hực bí xị gương mặt mình


    “Chẳng nhẽ....ăn mà cũng buồn ngủ à?” Dragon cười với câu nói của mình nhưng sau đó anh tắt ngay nụ cười khi Jessica trừng mắt về phía anh


    “Anh nghĩ tôi dễ đùa lắm sao?” Dragon hơi giật mình với câu nói ấy và thôi không cười nữa


    “Fany đi vệ sinh lâu thế nhỉ?”




    “Em làm gì vậy? Đi gần cả tiếng...” Dragon hơi nhún người và nhận ra một gương mặt đầy nỗi lo lắng từ phía Fany


    “Em xin lỗi....em có việc đi trước...Sica, chị đi nha” Tiffany chẳng đợi ai trả lời, cô tức tốc bỏ về trong sự khó hiểu của những người còn lại


    “Tiffany....có chuyện gì gấp à? Tiffany?”


    Không một tiếng trả lời Tiffany chạy thẳng ra khỏi nhà hàng....Cô bắt vội chiếc Taxi






    “Cô đi đâu?”


    “Wonju”















    TBC






    “Khun.......là Khun.......”


    “....Hãy trả lời em....làm ơn....”

    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Mon Dec 19, 2011 5:50 pm

    haizzzzz...hình như là forum mềnh ít người đọc fic thì phải...e là dân đọc fic
    :sad: 😢
    hanhphuckhilasone
    hanhphuckhilasone
    S♥ne Police
    S♥ne Police


    Posts : 3822
    Money $ : 6206
    Join Date : 24/07/2011
    Birthday : 12/10/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Libra
    Occupation : S♥ne , vk iu vấu của king
    From : Quản bạ-Hà giang

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by hanhphuckhilasone Mon Dec 19, 2011 6:43 pm

    Bạn ơi viết TAG có dáu nhé bạn
    edit ngay đi nhá
    i_LOVE_YOU_S2_S9
    i_LOVE_YOU_S2_S9
    Thiếu tá
    Thiếu tá


    Posts : 599
    Money $ : 710
    Join Date : 27/08/2011
    Birthday : 27/12/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Capricorn
    From : thế giới có 9 thiên thần

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by i_LOVE_YOU_S2_S9 Mon Dec 19, 2011 6:46 pm

    bài hay quá
    ảnh des lúc đầu cũng đẹp nữa
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Mon Dec 19, 2011 6:53 pm

    hay mà ít người quan tâm thế ko biết...haizzzzzzzzzz
    :sad: :sad: :sad:
    cutecat1
    cutecat1
    Trung sĩ
    Trung sĩ


    Posts : 161
    Money $ : 196
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 06/09/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Virgo
    Occupation : học sinh
    From : Hồ Chí Minh

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by cutecat1 Tue Dec 20, 2011 2:51 pm

    có mình nè,mê muốn chết cái fic của bạn rồi,chap típ ik,nếu ko mình sẽ die đó!
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Tue Dec 20, 2011 3:41 pm

    cutecat1 đã viết:có mình nè,mê muốn chết cái fic của bạn rồi,chap típ ik,nếu ko mình sẽ die đó!
    đưng die mà....mình ko muốn đền mạng đâu
    sẽ up ngay, 2 chap luôn nhé cười nhăn răng: cười nhăn răng:
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Tue Dec 20, 2011 3:45 pm

    Chap 8


    FOUND





    Tiffany rời khỏi nhà vệ sinh, cô vuốt nhẹ mái tóc của mình bước về phía bàn ăn của mình, cô vô tình chạm phải anh phục vụ trong nhà hàng và làm đổ một số thứ của anh ta. Tiffany rối rít xin lỗi và cúi nhặt cùng. Chợt một giọng nói nào đó ở phía xa làm tim cô như ngừng đập



    “Cô à, cho tôi hỏi từ đây đến Wonju mất bao lâu vậy?”


    Tiffany cố trấn tĩnh bản thân để không phải nhầm lẫn, cô nhắm đôi mắt của mình im lặng nhưng giọng nói ấy vẫn cứ vang lên


    “À, tôi phải xuất phát như thế này nên hơi khó khi tìm đường”


    Cuộc đối thoại đó vẫn đều đều bên tay cô. Fany mím chặt môi, ánh mắt chờ đợi điều kì diệu sẽ xảy ra....điều mà cô vẫn mong mỏi chờ đợi. Cô tiến gần hơn đến bàn tiếp tân


    “Cám ơn cô...ở đây phục vụ rất tốt...tôi rất hài lòng”


    Một chút ngỡ ngàng và vui mừng, Tiffany bóp chặt ngực mình, nó đang nghẹn ngào


    “Khun.....là Khun”





    Người thanh niên bước ra khỏi nhà hàng và gương mặt quen thuộc ấy không lầm lẫn đâu nữa.


    Tiffany chắc chắn anh ta là Nickhun, người mà cô vẫn luôn chờ đợi dù anh ta có hóa ra tro








    ***




    “Yahhh...anh đi về đi, sao cứ theo tôi mãi thế?”


    Yoona bày hoa và trái cây lên bia mộ của mẹ mình.
    Sau một buổi sáng tâm sự cùng Yoona, Taeyang quyết định theo cô viếng mộ mẹ dù cô có đuổi thế nào đi nữa


    “Anh thật rãnh rỗi đó....sao không đến công ty phụ ba mình?” Yoona lau tấm hình của mẹ vô tư hỏi


    “Hôm nay là bữa cuối...” Taeyang đung đưa đôi chân mình với đám cỏ bên dưới


    “Huh? Gì mà bữa cuối?”


    “Uhm, là ngày cuối cùng rãnh rỗi đó” Taeyang bật cười với câu nói của mình “Mai tôi phải bắt đầu nhiệm vụ của mình...haha...nhiệm vụ của một thằng con”


    “Yahh...anh làm gì mà cứ như kẻ vô dụng vậy? Nhìn anh chán quá đi mất” Taeyang nhận ngay cái khăn vào mặt từ Yoona


    “Ai biểu cô nhìn....?...ahhh, hôi quá”


    “Ai biểu anh cứ theo tôi...”


    “Không thèm cãi với cô”


    Taeyang chịu thua ngồi xuống bậc thềm, anh nhìn xa xăm trong khuôn viên đầy mộ bia của nghĩa trang....Anh lấy từ trong túi ra tấm hình của mẹ và nhìn vào đấy..tấm hình mà nó vẫn luôn bên anh cho tới tận bây giờ




    “Ai thế? Trông xinh nhỉ?” Yoona nhìn vào bức hình và ngồi cạnh anh


    “Xinh chứ? Mẹ tôi đấy...”


    Taeyang cười mãn nguyện với tấm hình. Lần đầu tiên Yoona thấy được nụ cười hạnh phúc từ anh, cô ngây người như bị cuốn vào đôi mắt ấy, đôi mắt đã không còn sự lo lắng và buồn não nữa thay vào đó là một đôi mắt hạnh phúc đầy tình yêu thương. Bất chợt cô cũng mĩm cười nhẹ theo anh lúc nào không biết


    “Cô cười gì?” Taeyang lên tiếng khi thấy Yoona cũng đang mĩm cười trong suy nghĩ


    “Anh nhớ mẹ chứ? Chắc anh yêu mẹ nhiều lắm hả?” Yoona chợt hỏi để không phải lúng lúng với suy nghĩ trước đó của mình và quay lại bên ngôi mộ của mẹ


    “Uh, có ai mà lại không yêu mẹ mình chứ? Cô cũng vậy mà” Taeyang đứng trước tấm hình của mẹ Yoona


    “Bác Lee, con gái bác bướng bỉnh lắm đấy. Cô ấy chỉ hay mắng cháu thôi” Taeyang nói với mẹ của cô và tay thì đẩy nhẹ vào đầu cô


    “Yahh, anh đang nói điều gì thế hả? Mẹ à, mẹ còn nhớ anh ta chứ...trong kí ức của con, anh ta không hề tồn tại gì cả” Yoona chu mỏ


    “Khi ấy cô còn đang bế trên tay thì làm gì biết tôi hả? Nhóc?”


    “Này, cấm anh gọi tôi là nhóc nhá...tôi là một thiếu nữ rồi đấy” Yoona chóng nạnh cãi và che khoảng hình trên mẹ mình lại


    “Bác à, bác thấy đấy. Con út của bác mới tí tuổi đầu mà cứ thích làm người lớn thôi...” Taeyang đẩy cô ra như thể đang cố nói chuyện với người nằm đó


    “Mẹ à, mẹ đừng nghe anh ta...con chả biết gì về người này....Tự anh ta đến đây, con không quen anh ta đâu”


    “Bác à, cô ấy không biết con, nhưng con và bác biết nhau mà đúng không....nhóc này chỉ toàn thích dạy người khác thôi...thích làm người lớn ấy mà”


    “Yah....anh có thôi không hả?” Yoona trừng mắt nhìn anh ta nhưng điều đó càng làm Taeyang thích thú hơn nữa


    “Đấy, lại nổi cáu rồi đấy” Taeyang vui thích từ từ đi nhẹ nhẹ để tránh cô


    “Yah...đứng lại chưa? Hôm nay anh sẽ không yên với tôi đâu nhá”


    “Bác à, cháu còn nhiều chuyện muốn nói nữa cơ, nhưng mà...ah........đau....”


    “Đứng lại mau, tôi sẽ cho anh chết....yahhhh”



    Yoona rượt Taeyang chạy vòng quanh ngôi mộ của mẹ, giống như hai đứa trẻ chạy quanh mẹ mình, cả hai đùa giỡn và cãi nhau suốt nhưng trông họ sự rất vui vẻ, khoảng cách bây giờ gần như đã không còn, Taeyang đã mở lòng hơn, anh thấy vui khi đùa cùng cô, chưa bao giờ anh được trở lại với con người thật của mình, và chỉ khi bên Yoona, Taeyang mới cảm nhận được cuộc sống này vẫn còn điều thú vị mà anh chưa khám phá ra bao giờ...có lẽ ...từ bây giờ anh sẽ tìm lại được cuộc sống vui vẻ như khoảng thời gian trước đây lúc mẹ anh còn sống......











    ***





    “Tiffany đâu?”


    “Tôi không biết, Taeyeon à, đã liên lạc được với cô ấy chưa?”


    “Chưa ạ, em gọi không được!”


    Cả phòng ban đang loạn cả lên bởi sự mất tích của nhà thiết kế trẻ Tiffany. Lát nữa đây sẽ có cuộc họp của ban quan trị về dòng sản phẩm mới mà Tiffany sẽ là người đảm nhận nó.




    “Tiffany ah, em đang ở đâu vậy? Bắt máy đi chứ?”


    “Sao rồi, Hazzz...đã biết hôm nay rất là quan trọng. Thế mà...” Trưởng phòng Choi Kang Min đang lo lắng


    “Em thay mặt con bé xin lỗi anh, trưởng phòng Choi à” Taeyeon ái ngại..


    “Giờ tính sau đây? Aishh... Thật là?”












    “Ngốc à, ai mà vẽ như thế, vẽ cho có hồn vào chứ?” Nickhun gõ vào trán người yêu


    “Xí...em làm gì biết vẽ phong cảnh đâu! anh cứ mắng em” Tiffany nhăn nhó làm đôi mắt cười chùn xuống


    “Chà....bé yêu của anh giận rồi, coi kìa, coi kìa....cái mặt xấu chưa kìa....haha~”
    “Umm.....còn trêu em nữa hả? Hihihi...” Fany đánh yêu vào anh và họ ôm nhau hạnh phúc ngắm nhìn bầu trời xanh trong







    Khun....anh đang ở đâu?




    Giọt nước mắt lăn dài trên má, Fany thất thần với nỗi nhớ mong ùa về ngày một nhiều...


    “Cô ơi, cô ơi.....cô không sao chứ? Đã tới Wonju rồi”


    “À, tôi không sao? Cám ơn bác”


    Tiffay gạt nhanh nước mắt và đặt chân xuống vùng đất lạ mà cô đã đi gần hai tiếng để đến. Nhìn cảnh vật xung quanh, Cô bắt đầu thấy lo lắng vì nó quá xa lạ với một cô gái Seoul. Tiffany thật sự rối bời, cô đi dọc theo con đường mòn và bước vào một cánh đồng bát ngát với quang cảnh tuyệt vời của thôn quê.




    “Khun ơi, làm sao em có thể tìm được anh....”


    Fany gồi gục dưới gốc cây cổ thụ, nước mắt nghẹn ngào không ngừng trào ra. Cô khóc....khóc...rồi lại khóc....Nỗi đau đớn để tìm lại người yêu đang xé nát cõi lòng cô, mọi hy vọng tan biến khi cô đang đứng trước vùng đất rộng lớn này....






    “Tiffany......Tiffany”


    Một giọng nói đều đều bên tai, Tiffany đứng dậy nhìn quanh, nhưng tất cả chỉ là một khoảng trống trước mặt cô.


    “Mình điên rồi....mình điên mất rồi....”


    Fany đau đớn kkhi nhận ra giọng nói ấy khuôn mặt là ảo giác, hoàn toàn không hiện hữu trước mắt cô...Tiffany bóp chặt ngực mình để nó không phải đau đớn....và cô lại khóc.....khóc....và chỉ có biết khóc....





    “Tiffany....Tiffany...”


    Lại tiếng gọi tha thiết ấy, Tiffany cố gượng cười để nó không phải vang lên trong đầu mình nữa






    “Tiffany....em làm gì ở đây?”


    Tiffany trở về với thực tại, cô ngẩn mặt nhìn người đối diện.....Đó là tất cả những gì cô trông chờ, Khun, Nickhun mà cô chờ đợi thực sự đang đứng trước mắt cô




    “Khun....em tìm được anh rồi....Khun”



    Tiffany ôm chằm lấy anh, khóc nghẹn ngào, niềm hy vọng đã thành hiện thực, Tiffany bấu chặt lấy Nickhun như thể sợ anh sẽ bay mất. Cô ôm thật chặt, thật chặt đến một lúc lâu


    “Anh đã đi đâu? Hãy cho em biết, có chuyện gì xảy ra với chúng ta? Khun...” Tiffany rời anh và nhìn thẳng vào đôi mắt chất chứa nỗi buồn của anh


    “Fany à, em hãy về đi....Chúng ta đã kết thúc rồi” Nickhun gạt cô ra và quay về hướng khác


    “Không! Chuyện gì đã xảy ra với chúng ta? Khun...hãy trả lời em....làm ơn” Tiffany đau đớn nhìn anh


    “4 năm rồi không gặp nhau, trông em gầy quá....Anh và vợ vừa mới ở Thái về....anh....”


    “Đó là sự thật? Việc anh cưới Seungyeon là sự thật?” Tiffany ngỡ ngàng cắt lời Khun, nước mắt rưng rưng đau đớn


    “Phải, anh đã cưới Seungyeon” Nickhun mĩm cười trả lời và nhanh chóng đã nhận cú tát vào mặt


    “Đúng là anh đã phản bội em? Em vẫn không tin anh sẽ phản bội mình....em luôn tin tưởng vào anh, mặc dù Dragon và Taeyeon có nói anh thế nào đi nữa” Tiffany cay đắng nuốt nghẹn nước mắt vào trong


    “Em nên tin họ, anh xin lỗi vì đã ra đi mà không nói lời nào” Nickhun vẫn thản nhiên nói


    “Tại sao? Tại sao lại như vậy? Em chờ anh, em đã chờ anh những 4 năm qua...em....” Tiffany gần như sắp điên lên


    “Đó là một kỉ niệm đẹp, anh sẽ luôn nhớ mãi....” Nickhun cố cười gượng


    “Đó là....sự thật sao? Mình thật ngu ngốc...” Tiffany lẩm bẩm


    “Fany, em ổn chứ?”


    “Ngu ngốc...haha...ngu ngốc.....”


    “Fany...fany.....Tiffany....”




    Nickhun gọi với theo Fany, cô đã lao đi trong nước mắt, những giọt nước mắt còn lại đã không thể chảy ra nữa, nó đã khô héo, nó gần như đã cạn mất từ lúc nào...










    “Em hãy tỉnh táo đi....anh ta không còn yêu em nữa, Fany à, nghe chị đi mà”


    “Không có Nickhun, em vẫn sống được mà...cậu ta không đáng để em đau khổ thế này đâu”




    “Em vẫn tin cậu ta sẽ quay về sau? Dối trá...đó là dối trá”


    “Anh sẽ giết cậu ta.....anh sẽ không tha thứ cho hạng người đó...”







    “Khun! Đừng bao lừa dối em chuyện gì nhé! Em yêu anh”


    “Ngốc à, anh nào dám chứ, anh yêu em biết dường nào...chúng ta cưới nhau nhá”












    “Tiffany....Tiffany....chị tỉnh rồi” Jessica nắm lấy tay của Fany, cô đã ngất xỉu ngay trước cổng nhà. Và mọi người đã nhanh chóng đưa cô vào trong


    “Fany, em đã đi đâu? Sao không liên lạc với chị?” Taeyeon lo lắng không kém


    “Công việc mệt lắm sao? Fany?” Yuri vuốt mái tóc của Fany


    Tiffany nhìn quanh các chị em mình, cô mĩm cười nhẹ trong sự mệt nhọc để họ không phải lo, đến cả nói cô cũng gần như kiệt sức, Fany chỉ biết lắc đầu và ra dấu muốn được ngủ. Mọi người đành bỏ ra ngoài để cô được nghỉ ngơi. Fany mĩm cười lần nữa để họ yên tâm hơn, nhưng nụ cười đó không làm cho Yoona tin tưởng được


    “Unnie, có chuyện gì xảy ra đúng không?” Yoona nắm tay Fany và nằm xuống ôm lấy chị mình, Fany cũng ôm lại Yoona và hôn vào trán cô nói nhỏ


    “Unnie ốm thôi, unnie sẽ không sao mà”


    “Có nhiều chuyện em không biết được, nhưng ... nếu cần thì hãy tâm sự để nó được giải tỏa chị nhé” Yoona xoa nhẹ bàn tay gầy guộc của Fany và ôm chặt lấy chị mình



    “Uhm, chị hứa”








    TBC



    Chap 9


    Wonder








    “Yuri! Nói chuyện với chị chút nào!” Yuri mệt mỏi rời khỏi phòng Tiffany thì đã bị Taeyeon vịnh lại


    “Có chuyện gì sao chị? Em mệt lắm, nói sau được không?” Yuri xoa xoa cổ trong sự mệt mỏi


    “Em bận đến nỗi không nói được với chị một câu à?” Taeyeon khoanh tay lại nghiêm nghị khiến Yuri yên lặng chờ đợi


    “Em dạo này thế nào? Đã chuẩn bị gì cho việc ra trường chưa?”


    “Em vẫn ổn, em sẽ thực tập trước khi làm bài luận để tốt nghiệp” Yuri tự tin cười nhẹ


    “Uhm....nhưng....những mối quan hệ của em....” Taeyeon hơi ngập ngừng trước cái nhìn của Yuri


    “.......ý chị là chuyện cặp bồ của em đấy....” Yuri không hiểu và liền cắt lời chị mình


    “Chị đang định nói điều gì thế...chuyện em quen bạn trai có điều gì không ổn sao?” Yuri bỗng dưng hơi khó chịu với Taeyeon


    “Không ổn à? Đêm hôm trước, em đã ở đâu? Em đã không về nhà đúng không?” Taeyeon hít một hơi thật mạnh


    “Em lớn rồi, chẳng lẽ ra ngoài ngủ mà chị cũng lo như trẻ con hay sao?” Yuri cắn chặt môi


    “Đúng, em lớn rồi....đủ tuổi để yêu, để lăn lộn ngoài xã hội rồi đúng không?”


    “Taeyeon ah? Có chuyện gì nghiêm trọng sao?” Jessica bước ra sảnh lo lắng trước sự căng thẳng của Taeyeon và Yuri


    “Em nghĩ chuyện gì cũng dễ dàng như em suy tính hay sao? Đàn ông, ai cũng như ai thôi.....hoàn toàn không an toàn chút nào đâu!”


    “Chị đừng bảo thủ như thế có được không? Lúc nào chị cũng bảo đàn ông không tin tưởng được....chị nghĩ em sẽ ngốc như Fany mà chọn lầm người ư?” Yuri bỗng chốc vọt miệng nói những lời không nên nói


    “Em đang nói gì thế Yuri?” Jessica cố ngăn Yuri lại


    “Fany đã khổ lắm rồi, chị không muốn em của mình phải khổ.....em nghĩ em có đủ thông minh để chống chọi lại mưu mô của họ sao?”


    “Ý Yuri không phải vậy đâu Taeyeon à!” Jessica nắm nhẹ tay Yuri ra hiệu xin lỗi Taeyeon


    “Chị biết, các em lớn cả rồi, chị đâu còn là chỗ để các em dựa dẫm nữa..” Taeyeon cố ngăn nước mắt trào ra


    “Chị chỉ muốn nhắc chừng em thôi....Yuri à!” Taeyeon nghi ngại nhìn Yuri


    “Chị không muốn Fany nghe thấy điều này.....nhưng chị muốn nhắc cho em nhớ, nỗi đau của Fany là một vết xe đỗ không đáng có và chị không muốn em vướng vào.....nếu em cho rằng lời của chị là dư thừa.....thì cứ xem như cuộc nói chuyện này không có đi....”


    Taeyeon dứt câu nói của mình và bỏ đi, nước mắt cô đã không kiềm được nữa, nó đang lăn dài trên má


    “Yuri à, em sai rồi....sao em lại nói như vậy với Taeyeon chứ?” Jessica nhíu mày nhìn Yuri


    “Em về phòng đây”


    Nước mắt Yuri chực trào ra và không ngừng rơi, Yuri không khóc được nhiều, một cô gái mạnh mẽ không bao giờ đầu hàng mà rơi lệ nhưng hôm nay nó đã rơi vì nhiều chuyện xảy ra trước mắt cô.












    “Tít...tít.....tít....”




    “Yuri, chị vẫn không nghe điện thoại sao? Anh ấy đã chờ lâu lắm rồi đấy”


    “Không nghe...không nghe....em tắt nguồn dùm chị trước khi chị đập vỡ nó đấy”


    Yoona liếc nhìn qua cửa sổ, cô thở dài và lại nhìn về phía giường của Yuri đang chùm chăn kín mít.


    Tình trạng này đã kéo dài từ giữa đêm rồi, một người nằm khóc, một người thì chờ đợi dưới kia.....Cả việc đọc trọn một quyển sách cũng không đọc được bởi vì đôi tình nhân đang giận hờn này






    “Anh về đi, chị ấy sẽ không xuống đâu”


    “Yoona....là em à!”


    Taecyeon buồn bã với câu nói của Yoona, anh ngồi bậc cầu thang hít hà trong màn đêm lạnh giá, vẻ mặt buồn rượi thấy rõ





    “Lại cãi nhau sao? Như thế không mệt à?” Yoona thở dài ngồi lại bên cạnh Taecyeon


    “Lỗi tại anh cả, anh không nên ghen tuông như thế..”


    Yoona thoáng buồn với vẻ mặt đau khổ của anh, cô thừa biết Taecyeon đã quá chìu Yuri. Đột nhiên cô thấy lạnh người khi nghĩ đến điều đó, điều mà cô biết rằng mình không nên nghĩ tới, nó hoàn toàn trái với đạo lý



    “Sao thế? Em lạnh à? Vào nhà đi....anh ngồi một lúc sẽ về mà...” Taecyeon mĩm cười để trấn an Yoona....Một nụ cười dịu dàng mà Yoona đã từng bắt gặp, nó lại đang dấy lên một cảm giác lạ thường khan khác


    “Em mặc áo khoác vào này, sao lại mặc mỏng manh thế kia, không khéo cảm lạnh mất”


    “Không sao? Anh giữ lấy đi, em sẽ lên trên ấy ngay mà” Yoona từ chối nhận chiếc áo từ Taecyeon nhưng anh vẫn một mực đưa nó cho cô.



    “Anh thật xấu hổ khi cứ ghen tuông nhảm nhí...”


    Taecyeon đột nhiên lại buồn trước mặt cô. Yoona im lặng chỉ để lắng nghe anh nói, cô đang nhìn kỹ từng chi tiết trên gương mặt của anh, nó thật sự hoàn hảo với một gương mặt chữ điền, đôi mày đen rậm đậm chất mạnh mẽ cùng với ánh mắt buồn đầy chân thành của Taecyeon. Chút cảm giác xao động đang trỗi dậy trong trái tim nhỏ bé của một thiếu nữ mới lớn. Nhưng chỉ sau ít phút lạ ấy, Yoona đang cố trấn tĩnh bản thân mình cũng bởi hai từ mà anh nói đến đó là “Yuri”



    “Yuri giận anh, có phải vì anh ngốc lắm không? Yoona?”


    “Sao anh lại hỏi vậy?”


    Taecyeon cười nhạt nhìn lên bầu trời đen không một vì sao và vô tình chạm phải ánh mắt tha thiết từ phía Yoona khiến anh hơi ngỡ ngàng ít phút. Yoona đang chòm tới cố gỡ chiếc lá rụng trên mái tóc của anh. Ánh mắt anh đột nhiên không dừng lại, nó đang xoáy sâu vào đôi mắt đang vô hồn của cô. Chưa bao giờ hai ánh mắt chạm nhau lâu và gần đến thế.....



    Thình thịch.....thình thịch....thình thịch........



    “Á.....em...em muốn lấy chiếc lá rơi trên tóc anh này” Yoona nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh của bản thân trước khi tim cô lọt thỏm cả ra ngoài


    “Uhm....cảm ơn em.....” Taecyeon cũng bối rối không kém.


    Một khoảng không gian tĩnh lặng bao trùm ,cả hai người cũng dần mất tự nhiên và không nói lời nào. Không gian tĩnh lặng đến mức Yoona lo sợ anh sẽ nghe được trái tim loạn nhịp của mình, cô quyết định đứng dậy và bỏ vào nhà


    “Em...em vào nhà đây...mai em phải học sớm......anh cũng về đi, khuya lắm rồi” Yoona đưa nhanh lại cái áo về phía anh và chạy thoắt lên nhà để Taecyeon ngồi đấy vẫn đang mơ hồ với cảm giác lạ lẵm lúc nãy




    Yoona đóng sầm cửa phòng lại, cô ôm chặt lấy lồng ngực, nó đang loạn xạ cả lên...cô nhắm mắt và đi về hướng chiếc giường của Yuri, một cảm giác tội lỗi khiến cô cắn chặt môi sợ sệt






    Điên rồi, mình điên rồi......không thể được.....điều này là không thể được......Yuri là chị mình, chị ấy là chị ruột của mình.....Tỉnh táo lại nào Lee Yoona.......








    ***






    “Fany, giúp chị với nào....chị sẽ mặc gì đây?”


    “Bình tĩnh Taeyeon, đừng làm em rối chứ?”


    Taeyeon đang rối bời, lát nữa đây Top sẽ đến đón cô tham dự buổi tiệc Vip club, lần đầu tiên cô được mời làm bạn nhảy mà người đi cùng cô lại là Top cấp trên của mình



    “Taeyeon ah, lo lắng thế? Chị thích anh ấy lắm sao?...Yoona, trông chị thế nào?” Jessica cũng đang sửa soạn cho chính mình


    “Sica, không được trêu Taeyeon....” Fany lườm Sica khi biết Taeyeon đang mắc cỡ nép sau mình. Jessica bĩu môi ra hiệu với Yoona


    “Good” Yoona nằm trên sofa dùng ngón tay cái chỉ sự tuyệt vời từ chiếc váy hoa xinh xắn của Sica


    “Yoona, em có muốn đi cùng bọn chị không?” Tiffany chỉnh sửa chiếc váy cho Taeyeon và hỏi với ra ngoài


    “Uhm, đi cùng nào, cả Yuri nữa” Jessica gật đầu hưởng ứng


    “Thôi đi, em có hẹn rồi, với lại...em nghĩ em không hợp với những chỗ như vậy đâu!” Yoona úp mặt lên chiếc gối từ chối


    “Yuri, còn em thì sao?” Jessica hỏi Yuri


    “Thôi, em không đi đâu...hôm nay em muốn ở nhà” Yuri đang cố tránh ánh nhìn từ phía Taeyeon, cả hai đến giờ vẫn chưa nói với nhau lời nào....


    “Nào đến giờ rồi đấy, đi thôi.....Họ đến rồi” Taeyeon giục Jessica và Tiffany


    “Đợi đã....em vẫn chưa thoa son....Á, son của em đâu?”


    “Jessica, nhanh lên nào....”







    KINGKONG....KINGKONG......



    “Để em mở cửa cho...Ai đấy ạ?” Yoona chạy một mạch ra ngoài.


    “Chào em” Một anh chàng cực kì bảnh bao trong bộ veston màu xám thời trang


    “Em là em của Taeyeon?” Yoona vẫn còn đang há hốc mồm vì sự đẹp trai đáng ngưỡng mộ đang mĩm cười trước mình





    “Oh, Top....tôi nghĩ anh sẽ chờ dưới nhà!” Taeyeon bước ra ngoài trong bộ váy trắng muốt cùng chiếc kẹp nơ xinh xắn trên tóc, cô hoàn toàn khác so với vóc dáng một cô trưởng phòng thường ngày


    “Sao thế? Anh đang ngất ngây đấy à?” Tiffany hằn giọng kéo anh ta về thực tại


    “À.....e hèm....Mình đi được chưa thưa quý cô?” Dragon bất ngờ xuất hiện từ phía sau


    “Jessica .....em còn làm gì thế?” Tiffany gọi với vào trong


    “Mọi người đi trước đi, em có bạn đón rồi” Jessica chạy ra ngoài lườm Dragon rồi bảo mọi người đi trước, cô chu mỏ phụng phịu khi thấy sếp mình đang nhìn từ trên xuống dưới một cách khiếm nhã


    “Sếp nhìn gì mà ghê thế ạ?”


    “Hì...trông cũng được đấy chứ? Chả bù với những lúc đi làm” Dragon ra vẻ điệu bộ của một người anh vừa nói vừa xoa đầu cô làm tóc rối bu cả lên


    “Yahhh....tôi mới làm đầu đấy....” Cả bọn được dịp cười nghiêng ngả với hình ảnh đáng yêu của Sica

    “Sao em lộn xộn thế? Thôi chúng ta đi nào!” Fany cùng mọi người đi nhanh xuống nhà





    “Chị có bạn rước à? Lần đầu tiên Jessica đồng ý đi cùng bạn trai nhỉ? hihi” Yoona trêu Sica khi cả bọn vừa đi khỏi đó.


    “Yoona, anh đến rồi.....” Một chàng trai cười tươi chào hai chị em họ


    “Ơ, Junsu, sao anh đến sớm thế? Mình hẹn nhau 7h cơ mà?” Yoona thắc mắc với sự xuất hiện của Junsu, anh bạn mà vẫn luôn muốn có một cuộc hẹn cùng cô, và hôm nay Yoona đã vui vẻ nhận lời mời ấy


    “Ah....chỉ tại anh đến sớm thôi, nếu em chưa chuẩn bị xong thì anh sẽ ngồi chờ, không sao mà” Junsu tươi cười cằm bó hoa trước sự ngượng ngùng của Yoona


    “Ah, cái này ...cái này...anh tặng em....hihi”


    “Yahh...mời người ta vào nhà đi chứ, vào nhà chơi....Junsu à...tôi là chị của Yoona, gọi tôi là Jessica được rồi”


    “Vâng, chào chị ....Jessica”





    “Oh, Junsu...sao anh ở đây?” Yuri cũng rất ngạc nhiên


    “Chào Yuri, anh có hẹn với Yoona.....”


    “Ah, ra thế....này anh đừng làm gì quá đáng với con bé đấy..” Yuri thục vào bụng Junsu một cú đau điếng


    “Á....anh nào dám chứ....ah...đau quá”





    Yoona bước ra ngoài trong chiếc váy nhạt xinh xắn đính những hình ngôi sao nho nhỏ theo sở thích của cô. Yoona rạng rỡ xoay một vòng trước mắt các chị và mĩm cười thật tươi với mọi người



    “Thế nào, em không thua kém gì các chị của em chứ?” Cô bé hất hàm làm Jessica và Yuri phải bật cười vì cái tính trẻ con ấy


    “Yahhhhh....sao các chị lại cười....không đẹp à?” cô bé chu môi đến đáng yêu khiến Junsu như muốn đờ người ra


    “Uh...đẹp lắm....công chúa nhỏ à? Nhưng mà....” Jessica đang cố nín cười nhìn Yuri


    “Sao cơ?...... Nhưng thế nào?.....” Yoona dậm dậm chân mình mà chẳng màng đến sự có mặt của Junsu


    “Em thôi mặc những chiếc váy hình ngôi sao được không? Giống trẻ con quá đi...” Yuri tiếp lời Sica và cả hai lại cười sặc sụa


    “Sao chứ? Nó dễ thương mà”


    Yoona lại xoay vòng với chiếc váy ưng ý của mình. Mặc cho mọi người có trêu thì Yoona vẫn luôn tự tin với nó. Cô xoay qua xoay lại và vô tình nhìn thấy người quen đang đứng nhìn cô ở cửa tự lúc nào, Yoona hơi bất ngờ nên cô bị vấp phải góc tủ và một bàn tay nhẹ nhàng ôm chặt lấy cô bé để giữ cho cô không phải té nhào về phía trước....



    “Ahhhhhh”


    “Yahhh...đi đứng cho cẩn thận chứ?” Taeyang ôm chặt lấy bờ eo thon gọn, ánh mắt hai người nhìn thẳng vào nhau


    “Yoona, không sao chứ?”


    “Con bé này...lớn đầu rồi mà sao cứ như con nít thế hả?” Yuri và Jessica thay nhau mắng yêu em mình


    “Anh làm gì ở đây?” Mặt Yoona đỏ gấc vì sự trẻ con lúc nãy của mình


    “Yoona....không sao chứ, em làm anh giật cả mình...” Junsu chạy đến bên cạnh Yoona nắm lấy tay cô lo lắng


    “Sica, chúng ta đi được chưa?” Taeyang im lặng không trả lời Yoona, anh gần như phớt lờ câu hỏi của cô


    “Chị đi đây...mình đi thôi Taeyang” Jessica chào mọi người và đi theo sau Taeyang


    “Chúng ta cũng đi luôn nhé, cũng sắp tới giờ diễn rồi đấy” Junsu đề nghị



    Cả bốn người sau khi chào tạm biệt Yuri thì cùng nhau đi vào thang máy, chẳng ai nói với ai câu nào....


    “Hai người đi xem kịch à?” Jessica lên tiếng


    “Uhm, em có người bạn xin được hai tấm vé nhạc kịch, đó là loại vé hạng A nhá....” Junsu hí hửng trả lời


    “Tôi giao Yoona cho cậu đấy, nhớ bảo vệ em ấy tới nơi tới chốn nhá”


    “Điều đó, chị cứ yên tâm”




    Yoona mĩm cười nhẹ với Junsu và bắt gặp ánh mắt lạ từ phía Taeyang, cô cảm thấy có điều gì đó hơi khó khăn trong lúc này..và khi bước ra cửa thang máy....Taeyang đã không thèm nhìn đến cô một lần dù trước đó cả hai đã rất thân thiết .....










    KINGKONG...KINGKONG....




    Yuri loay hoay với tô mì trên tay ra mở cánh cửa. Vừa mở cửa cô đã muốn đóng sập nó lại

    “Anh đến đây làm gì?”


    “Yuri...Anh đã rất nhớ em”







    ***





    TBC




    "Em đẹp hơn anh nghĩ nhiều đấy...."


    "Yahhhh....cô uống được không vậy?....."


    "Sao lại dễ dàng để người khác chạm vào như thế hả?....."
    cutecat1
    cutecat1
    Trung sĩ
    Trung sĩ


    Posts : 161
    Money $ : 196
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 06/09/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Virgo
    Occupation : học sinh
    From : Hồ Chí Minh

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by cutecat1 Tue Dec 20, 2011 4:21 pm

    Bạn ơi,chap típ ik!
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Tue Dec 20, 2011 4:34 pm

    cutecat1 đã viết:Bạn ơi,chap típ ik!
    sao đọc nhanh zợ...
    nhưng thôi đk rồi..chap tiếp nà
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Tue Dec 20, 2011 4:43 pm

    Chap 10


    Childhood











    “Jessica.....dậy mau....ra bế Yoona để Tiffany và chị còn phụ mẹ chứ?”


    “aish....tại sao cứ bắt em trông Yoona thế hả?”


    “Un...nie....” cô nhóc 4 tuổi ngoáy ngoáy mái tóc rối của Jessica khi được bế


    “Yah....yên nào...”


    “Un...nie...” nhóc trề môi, lắc lắc đầu nhưng tay vẫn cứ ngoáy vào tóc của Jessica





    Jessica bỏ Yoona xuống sàn và lấy ra một đống đồ hàng để con bé ngồi đấy chơi một mình, còn cô thì leo lên sofa để đánh tiếp giấc ngủ dang dở lúc nãy


    “Xin chào, có ai ở nhà không?” Một cậu bé chạc tuổi Teayeon đang đứng trước ngôi nhà nhỏ gọi lớn, thấy không khóa cửa cậu ta bước vào nhà cười híp mắt lại gọi lớn





    “Bác Lee ơi, cháu Taeyang đây....cháu vào nhá...”


    Taeyang là con của người hàng xóm cạnh nhà họ Lee vài căn. Hai nhà rất thân và thi thoảng mẹ cậu cũng hay làm kimchi và mang đến cho cả nhà có 5 cô công chúa bé bỏng mà anh đã từng nghĩ




    “Nhóc....lại bị bỏ rơi à?” Cậu ta mĩm cười khi nhìn thấy có mỗi cô út đang ngồi chơi dưới sàn....


    “Op....pa” cô bé chập chững với những bước đi khập khiểng chạy lại gần oppa mà con bé rất thích


    “Xem nào, mặt nhóc lắm lem rồi....unnie lại ngủ đúng không?” Cậu bế gọn cô nhóc trong tay đi vào nhà bếp đặt thố kimchi xuống




    “Anh lại đến đấy à? Hay thật....giữ nhóc này hộ em nhé....” Jessica mắt nhắm mắt mở ngáp ngáp yên tâm bỏ về phòng


    “Yahhh, nó là em của em mà....anh phải về đây....hôm nay không giữ được” Taeyang nắm Jessica lại và trao cô bé lại cho Sica


    “Nhớ lời hứa chứ? Chả phải anh cũng chẳng có hứng thú gì với môn khảo cổ học mà bác Yang đã bắt anh học hay sao? Cứ nói hôm nay ở nhà bác Lee phụ buôn bán nhá....”


    Jessica tự tin với lời nói của mình và trao Yoona lại cho cậu ấy. Với bộ môn phụ đạo mà ba mình bắt học, Taeyang thực sự chẳng thích nó chút nào và vì thế cậu hay nói gạt mẹ là đến giúp bác Lee và lý do đó được tán thưởng rất nồng nhiệt mà cả anh cũng chẳng hiểu......



    “Op...pa” Taeyang xoa đầu cô nhóc đang níu lấy mình


    “Oppa mắc nợ em đấy...nhóc à”













    “Taeyang! Anh sao thế? Không nói lời nào hết vậy? ”


    “Em hiểu tính anh mà.” Taeyang nhìn về phía xa nhớ về tuổi thơ


    “Thật là.... bao nhiêu năm nay anh vẫn không thay đổi!” Taeyang lượn lờ ly rượu với một vài ý nghĩ khi nghe câu nói của Jessica



    “Yoona mau lớn anh nhỉ? Nhớ ngày nào con bé còn chút xíu.....


    Jessica cười với ý nghĩ trong đầu



    .....giờ đag bắt đầu hẹn hò rồi...hihi”




    Hẹn hò



    Taeyang bỗng nhiên tối sầm lại khi nghe Sica nói. Lòng anh chợt thấy bồn chồn và một cảm giác nôn nóng khó tả




    “Cậu là Taeyang? Xin chào....tôi là bạn của Tiffany.....và là cấp trên của cô này.....Kwon Ji Yong-Dragon” Jessica hơi cau có khi sếp đề cập đến cô


    “Chào anh...Tôi là Taeyang” Taeyang lịch sự chào lại


    “Anh đã về làm việc cho ba mình rồi phải không, chúc mừng ngày trở lại của anh....” Dragon nâng cốc nhưng anh vẫn thấy bộ dạng khó chịu từ Sica


    “Tôi còn phải học hỏi anh nhiều....” Taeyang cười nhẹ và nốc cạn ly, phía bên cạnh, Jessica cũng ực một hơi khiến Dragon nhíu mày


    “Yahhh....cô uống được không vậy?” Dragon nhìn Sica cười


    “Xí....sao lại không chứ? Cả chai còn được nữa cơ” Jessica chu mỏ tự tin nói, hai người họ nói nói vui vẻ mà quên mất người đứng cạnh.


    “Ơ, Taeyang đâu rồi?”


    “Sao cô hỏi tôi? Bạn nhảy của cô mà” Dragon nhún vai bỏ đi để Jessica vẫn đang khó hiểu nhìn quanh


    “Yahhhh....Fany đâu rồi....tôi muốn đi với chị ấy” Không suy nghĩ, Sica chạy với theo Dragon với mục đích phá đám anh ta


    “Cô đi mà kiếm bạn mình đi chứ. Đừng có bám theo tôi.”


    “Ai bám theo anh, tôi theo chị tôi”


    “Yahhh, đừng có theo nữa mà”


    “Xí....Unnie...em ở đây.....”


    “Aish......thật là ngốc mà...hazzz”











    “Sao thế? Ngượng vì đi với tôi à?”


    Top nhíu mày nâng ly rượu lên nhìn về phía Taeyeon, cô đang cảm thấy xấu hổ vì sự bàn tán xôn xao của những cô gái chung quanh.


    “Đâu có....tôi ổn mà”


    Taeyeon cười nhẹ rồi lại cúi mặt sang chỗ khác khiến anh phải đổi chỗ để có thể đứng trước ánh mắt cô. Top đang định kéo Taeyeon nhìn vào ánh mắt mình thì một cô gái đến gần


    “Top, anh khỏe chứ?” Taeyeon nhìn sang cô gái đang có nụ cười xếch với mình và ngang nhiên kéo Top lại gần


    “Em là....”


    “Vũ hội hóa trang! Còn nhớ chứ?” Cô gái cười duyên nói, sau một vài giây cố nhớ Top dần nhận ra


    “Ahhhh.....em....em là Victoria? Ahhh..... Victoria...haha.....sao em lại ở đây?” Taeyeon cắn chặt môi khó hiểu nhìn họ


    “Em mới về nước, tưởng anh đã quên mất em rồi chứ?” Victoria nói và nhìn sang Taeyeon


    “Ai thế? Dẫn theo em gái đến đây sao?” Taeyeon ngượng tím mặt với câu nói của Victoria


    “Này, đừng đùa chứ? Để anh giới thiệu....đây là Taeyeon, đồng nghiệp của anh.....còn đây là Victoria, bạn ....nói sao nhỉ....umm là bạn của tôi” Top vô tư giải bày


    “Chào cô, gọi tôi là Vic được rồi” Cô gái chìa tay về phía Taeyeon


    “Chào chị.....” Taeyeon vừa chìa tay ra thì cô ta bỏ xuống và quay sang Top


    “Lần này về, em dự định sẽ ở đây luôn....anh thấy sao?” Cô gái đặt tay lên vai anh


    “Thế thì càng tốt chứ sao? Như vậy anh sẽ được gặp em nhiều hơn....ahhaha.” Top sảng khoái cười nhưng nào biết Taeyeon đang khó chịu thế nào? Cô bé xụ mặt và âm thầm lặng lẽ bỏ đi


    “Ơ, Taeyeon....cô đi đâu thế?” Top ngưng cười khi thấy Taeyeon bỏ đi


    “Này, Top...ra nhảy với em bài này nhá....” cô gái cười khẩy và kéo Top ra sàn


    “Yên nào...em nhớ anh lắm” Cô gái tựa cầm lên vai Top nhắm đôi mắt đẹp của mình lại đẻ tận hưởng không gian lãng mạn






    “Xin lỗi, Vic à....anh sẽ liên lạc với em sau”






    Mình là con ngốc, mình là con ngốc mà.....đã biết anh ta là người thế nào rồi....sao vẫn mơ tưởng chứ....hic.....anh ta nào có ý với mình....Fany à...em đoán nhầm rồi...chị ghét em lắm....huhu.....Fany.....






    “Taeyeon....chờ tôi với......cô sao vậy?” Taeyeon giật mình với giọng nói của Top đằng sau, cô lau nhanh nước mắt và đi mỗi lúc một nhanh hơn


    “Taeyeon .....Taeyeon.....chờ đã nào” Top chạy nhanh đến nắm cô lại


    “Sao vậy? Sao lại bỏ về ngang mà không nói lời nào thế?” Top quát lớn khiến Taeyeon thấy sợ sệt


    “Tôi....tôi hơi mệt....tôi muốn về nhà...” Cô gạt tay Top và lại đi


    “Mệt gì? Chúng ta vừa mới đến thôi mà...Cô thậm chí còn chưa nhảy với tôi bản nào khi đồng ý làm bạn nhảy cùng tôi nữa cơ”


    Top nhăn mặt, vẻ mặt đẹp trai lịch lãm mà anh vốn có khiến Taeyeon không thể không yêu


    “Xin lỗi, tôi phải về đây...nếu cần, anh có thể mượn người khác mà” Taeyeon cố không nhìn vào mắt Top


    “Vẫn còn nhiều người chờ anh mà” cô lí nhí với chính mình


    “Cô không thích....người khác đi với tôi, đúng không?” Top mĩm cười


    “Anh đừng đùa” Taeyeon cảm thấy mặt mình đang nóng dần


    “Ghen sao?” Top vịnh lấy bờ vai của Taeyeon, ánh mắt họ chạm nhau vài giây


    “Làm ơn, đừng đùa như vậy có được không?” Taeyeon mím chặt môi nói




    “Haha~ Làm gì mà căng thẳng vậy? Đi theo tôi nào!” Top phì cười và kéo cô rời khỏi chỗ đó


    “Chúng ta đi đâu?”


    Top không trả lời và kéo cô chạy nhanh theo mình, anh đang nắm chặt tay Taeyeon và chạy về hướng xe điên ngầm....Taeyeon vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra nhưng bây giờ, ngay lúc này đây....cô lại bị Top hớp mất hồn rồi....Taeyeon đứng cạnh Top trên xe điện, anh vẫn nắm chặt tay cô, họ đứng đó và thỉnh thoảng nhìn nhau thẹn thùng như thể một cặp học sinh đang lén lút hẹn hò....





    “Đây là đâu?” Taeyeon nhìn quanh khi được Top dẫn vào một quán bar đã đóng cửa


    “Nhà của tôi.” Top quăng chìa khóa lên bàn


    “Gì cơ?”


    “Umm, nó là của ba tôi lúc trước...nhưng bây giờ em họ tôi đang trông nó” Top cởi chiếc áo vest của mình ra và xoắn tay áo mình lên nhìn sang Taeyeon


    “Đói không? Ăn gì nhe?”


    “Ở đây nấu ăn được sao? Taeyeon nhìn anh hỏi


    “Được chứ?”


    Taeyeon bước theo vào phía bên trong, ngoài những vật dụng pha chế rượu thì có cả một bệ bếp để làm những món ăn nhanh mà quán có thể làm. Taeyeon nhìn sang Top trong bộ dạng của một đầu bếp thành thạo với món mì Spaghetti, cô mĩm cười nhìn anh say đắm quên cả những gì lúc nãy đã thấy và thất vọng về anh. Tất cả những gì có thể nghĩ được đối với cô lúc này là “Top thật tuyệt”





    “Sao hả? Không tệ chứ?” Top dừng nĩa và lấy khăn lau miệng hỏi


    “Uhm, ngon lắm....anh thật có khiếu” Taeyeon nhẹ nhàng nói


    “Đó là món sở trường.......”


    Top ngưng đọng với bàn tay nhỏ bé của Taeyeon đang lau vết tương sốt còn sót trên mép của anh. Taeyeon không suy nghĩ nhiều nhưng sự ngưng đọng của anh làm cô bắt đầu hơi lúng túng với cái nắm tay của Top



    Ánh mắt đa tình của anh đang dần lấy mất sự cứng rắn của Taeyeon, ánh mắt tha thiết say đắm nhìn cô trong khi tay vẫn đang nắm chặt tay




    "Hôm nay…. Em đẹp lắm………


    ……….Em đẹp hơn anh nghĩ nhiều đấy...."









    ***







    Junsu và Yoona đang dạo bước trên đường, vở nhạc kịch đã kết thúc không lâu trước đó. Junsu vẫn muốn được đi đâu đó nhưng Yoona đã từ chối. Cô muốn về nhà...Một cảm giác lạ cứ nhói lên trong lòng cô rất khó hiểu



    “Anh nghĩ, chúng ta vẫn còn nhiều thời gian để có thể đi ăn hay gì đó, Yoona à!” Junsu nhăn nhó mặt mày đi cạnh


    “Xin lỗi, em nghĩ là phải về thôi, không còn sớm đâu Junsu à!” Yoona mĩm cười nhẹ


    “Thế lần sau, anh có được hẹn em như thế này nữa không?” Junsu híp mắt đầy hy vọng


    “Uhm, tất nhiên rồi....em rất quý anh mà”


    Junsu sung sướng đến tột độ khi Yoona nắm lấy tay mình. Anh hạnh phúc đến nỗi như muốn ôm chầm lấy Yoona nhưng cô đã nhanh chóng bỏ tay ra đi về phía trước




    “Yoona...anh.....anh thích em.....” Junsu nắm chặt tay mình hít một hơi dài và nói lớn


    “Anh nghĩ là...anh đã thích em, Yoo......Ơ...ơ.....cô ấy đâu rồi? Yoona......Yoona.......”










    “Đi theo tôi”


    “Làm gì vậy? Buông tôi ra....Taeyang .....anh làm tôi đau đấy”


    Taeyang nắm mạnh tay kéo Yoona lên chiếc xe của mình và chạy mất hút khiến Yoona ngỡ ngàng la hét om sòm trong xe



    “Anh điên à? Anh đang bắt cóc tôi đấy hả?” Yoona lên giọng trong khi Taeyang vẫn lái xe càng nhanh hơn và không hề nói lời nào


    “Yahhhh....dừng xe lại .....Tôi bảo...... DỪNG XE MÀ........”


    Yoona tức giận hét thật to và Anh cũng thắng xe gấp đến mức làm cô phải ôm mặt mình lại. Anh xuống xe và đóng mạnh cửa đến nỗi Yoona cảm thấy sợ vì thái độ của anh


    “Lại chuyện gì nữa vậy?” Cô đến gần lo lắng hỏi


    “Anh không khỏe chỗ nào à?” Yoona vẫn vô tư hỏi thăm mà không hề biết chuyện gì. Cô đặt lên trán anh hỏi như một người bạn thân thiết


    “Tôi không sao” Taeyang lạnh lùng né đi cái chạm tay vào trán mình, anh kéo nhẹ chiếc cravat cho thoải mái hơn đối diện với Yoona


    “Cô đã đi đâu về thế?” Yoona ngẩng mặt nhìn anh và vẫn thản nhiên trả lời


    “Tôi đi chơi cùng bạn. Sao?” Taeyang khó chịu với sự điềm tĩnh của Yoona, lòng anh thì nóng như lửa đốt


    “Cậu ta là ai? Tại sao lại nắm tay cô? Tại sao có thể dễ dàng để người ta chạm vào mình thế hả?”


    Taeyang bỗng dưng mất bình tĩnh anh chẳng còn kiểm soát mình đang nói gì lúc này


    “Sao vậy? Anh ta là sunbae của tôi thôi mà, anh say rồi....về thôi nào” Yoona kéo tay Taeyang và ngay lập tức anh nắm lấy tay Yoona


    “Tôi lo cho cô....tôi ......” Taeyang ú ớ với cái tròn mắt vô tư từ Yoona


    “Lo gì cơ?” Yoona ngây thơ hỏi



    “Vì.....vì......




    ......... Cô là người bạn duy nhất của tôi”


    Yoona bật cười với câu nói sượng sùng của Taeyang


    “Tôi.....chỉ là....chỉ là.....” Taeyang gãi đầu rồi gãi tai, anh đang đỏ hết cả mặt


    “Anh lo đến thế cơ à?” Yoona vịnh lấy vai anh “Uhm...anh cũng là bạn của tôi mà.....chỉ có thế mà làm hết hồn..” Yoona cốc nhẹ vào trán anh và cả hai bật cười khó hiểu nhìn nhau, sau một lát....họ im lặng nhìn ra xa và lại cười khi chạm ánh mắt nhau lần nữa....





    “Anh đó...nói gì thì nói ......đừng lái xe như vậy nữa, nguy hiểm lắm”


    “Uhm, biết rồi....”


    Taeyang chuyển bánh xe chở Yoona về nhà, nhưng suốt đoạn đường cô bé vẫn không ngừng nói mãi và anh thì chỉ biết cười tũm tĩm ngắm nhìn sự hồn nhiên của Yoona


    “Aiya...lúc nãy tôi đã sợ chết khiếp luôn á”


    “Biết rồi mà...”


    “Anh cứ như là đang bắt cóc tôi vậy!”


    “Biết rồi...biết rồi ......về nào...nói hoài......”


    “Ai biểu anh làm tôi sợ chi.....”


    “Ưhm, biết rồi.....ajuma à.....haha”


    “Cái gì, nói lại coi.....”


    “Aju....ma....ahhh......cứu tôi với......ahhhh”









    “Được rồi, anh về đi.....không cần phải đưa tôi lên nhà mà”


    Yoona đóng thang máy đẩy Taeyang về sau một lúc chần chừ khi cửa thang máy chuẩn bị đóng lại thì anh lại chạy vào trong


    “Gì vậy?” Yoona tròn mắt khi anh lách người qua khe cửa lọt tỏm nhẹ nhàng vào


    “Hì....xém nữa bị kẹt.... lên đó rồi tôi về....” Teayang nhún vai nói và cả hai lại bật cười.




    Anh ta trẻ con thật! Tôi cứ tưởng anh ấy chỉ biết buồn thôi ấy chứ...hôm nay Tôi đã nhận ra một khía cạnh mới từ anh ấy...một sự quan tâm đặc biệt đến mức không giống ai....hihi...Trẻ con lưu manh...hihi....





    Yoona bật cười trong ý nghĩ khiến Teayang khó hiểu nhìn cô, cả hai bước ra khỏi thang máy khi Yoona mở khóa để vào trong nhà....Yoona ra hiệu như muốn mời anh vào nhà nhưng Taeyang chỉ cười và lắc đầu bảo cô cứ vào trước....


    Cả hai bây giờ cứ như là hiểu nhau mà không cần phải nói điều gì, họ chỉ nhìn nhau và cười nhẹ rồi ra dấu mà thôi. Yoona chào anh lần cuối và nhanh chóng mở chốt cửa nhưng nụ cười đã tắt lặng trên môi cô khi cảnh tượng ấy lại hiện ra trước mắt



    Yuri.....Taecyeon........đang hôn nhau...........



    Cô cúi gầm mặt không biết xử trí thế nào thì Taeyang xuất hiện bên cạnh và Taecyeon đã đứng bật dậy khi thấy Yoona. Cả 4 người họ bỗng nhiên lúng túng nhìn nhau không nói nên lời.


    Yuri nhìn Taecyeon, Taecyeon và Taeyang nhìn vào đôi mắt buồn rượi của Yoona, đôi mắt lạc trong suy nghĩ khi cô đang hướng mắt nhìn về Taecyeon và Yuri.......







    TBC



    “Thua rồi nhé....Jessica”


    “Anh say rồi......Tôi là Jessica....không phải Fany đâu, ngốc à”


    “Chỉ cần biết anh hạnh phúc, em cũng sẽ hạnh phúc!”











    Chap 11


    ....






    Tiếng tivi bật to với những âm thanh sống động của một bộ phim HD nào đó. Yuri dõi mắt chăm chú vào nó nhưng đối với Taecyeon ngoài cô ra không gì có thể thu hút được anh. Taecyeon đặt tay lên thành sofa nhìn người yêu say đắm


    “Gì mà nhìn em ghê thế hả?” Yuri đánh nhẹ vào bả vai của anh


    “Anh đang ngắm sữa chua của anh mà” Taecyeon vuốt nhẹ mái tóc và ngồi sát lại gần hơn


    “Ngắm cái gì?” Yuri cười ranh mãnh, tay cô vuốt nhẹ lấy khuôn mặt của anh


    “Em muốn biết không?” Taecyeon nheo mắt để lộ hàm răng của mình


    “Ghê quá đi...đừng lại gần em”


    Yuri bật cười với vẻ quái thú ấy, cô hỉnh mũi quay mặt đi hướng khác, và một vòng tay luồn nhẹ qua eo nhấc bổng cô lên, chỉ chốc lát Yuri đã ngồi gọn trong lòng anh.Taecyeon xiết cô chặt hơn trong vòng tay, anh hôn nhẹ lên suối tóc mượt của cô và thì thầm


    “Anh xin lỗi.....vì anh quá yêu em”


    “Không! Cũng tại em tất cả” Yuri nói khi ngã hẳn vào sofa để chóp mũi của mình ve vãn trên chóp mũi của anh


    “Anh sẽ không như thế nữa, em là tất cả của anh, đừng bỏ mặc anh”


    Yuri cảm động với lời nói của anh, cô hôn nhẹ lên môi anh, hơi thở ấm nóng của cả hai phả vào nhau khi Yuri chuẩn bị cho nụ hôn dài hơn


    “Hôm nào gặp các chị em nhé, em sẽ không giấu anh nữa đâu”


    Cô cười tươi với ánh mắt vui mừng của Taec và đặt ngay môi mình vào môi anh, họ vẫn cười và vẫn hôn ngấu nghiến như thể chưa từng hôn bao giờ, nụ hôn dài hơn ngọt hơn với từng nhịp thở đều đặn







    “Yoona.................Taeyang..................”








    “Em xin lỗi, em về hơi sớm nhỉ?” Yoona cố mĩm cười trong lời nói ngượng ngịu của mình


    “Oh, chị tưởng em phải đi với Junsu chứ? Sao lại là Taeyang?”


    Yuri kéo Yoona lại gần và nhìn sang Taeyang. Taecyeon cũng nhìn Taeyang, cả hai vẫn chưa mở lời được cho đến khi Yoona lên tiếng


    “Em quá giang thôi, Taeyang! cảm ơn anh...lần sau gặp lại” Yoona ra dấu cho Taeyang


    “Tôi về trước đây, chỉ là quá giang thôi...” Taeyang gật gù với lời nói của mình


    “Ah...anh cũng về luôn vậy....Cậu cho mình đi nhờ nào” Taecyeon cũng chạy theo Taeyang và họ ra về





    “Sao hả? Cuộc hẹn thế nào?” Yuri đi về phía tivi và ngồi xuống


    “Vui lắm chị ạ, vở kịch rất hay.....em về phòng đã”


    Yoona bỏ về phòng thả mình lên giường, chiếc gối bỗng nhiên ươn ướt và cô mới nhận ra rằng nước mắt mình đang chảy ra từ bao giờ









    ***





    “Tiffany đâu rồi?”


    “Sao cô hỏi tôi, thật là...từ bao giờ đã biết chơi trò mất tích thế hả?”


    Dragon bực mình vì Tiffany đã báo là về trước và bây giờ anh đành phải mang nhiệm vụ đưa Sica về. Anh hậm hực gỡ một cúc áo của mình ra và nhìn sang cô khi đang lái xe


    “Anh nhìn tôi cái gì chứ? Đâu phải tôi bảo anh đưa tôi về, tôi có thể bắt taxi được mà” Sica co rúm người lại sợ sệt


    “Ai làm gì đâu mà rụt người lại như thế chứ? Tại nóng quá đấy” Jessica bật cười với ý nghĩ điên rồ của mình


    “Nè, mở radio được không? Đang có trận bóng đá trực tiếp đấy, tôi muốn nghe” Sica gõ gõ vào cái máy trên xe


    “Yahh ... để tôi mở cho, con gái mà thích bóng đá nhỉ?” Dragon nhìn cô nghi ngại


    “Bộ con gái thì không được thích bóng đá sao? Anh thích chứ?” Sica bĩu môi


    “Hỏi vậy thôi mà, oh.....mới vào trận, mới vào trận thôi....” Dragon phấn khởi không kém


    Dragon hơi ngạc nhiên với sở thích của Jessica, nhưng không lâu sau thì anh cũng chẳng quan tâm vì anh cũng mê bóng đá không kém gì cô. Cả hai chăm chú nghe đài, được một lúc Dragon bẻ bánh lái quay sang hướng khác và chạy như bay



    “Xuống xe, mau lên...” Dragon mở cửa hối thúc cô


    “Ờ, chào anh....tôi phải chạy lên nhà coi mới được” Sica quay lại định chạy lên chung cư nhà cô nhưng trước mắt đó không phải là chung cư mà là một ngôi nhà xinh xắn


    “Vào đi...nhà tôi đấy, trễ trận bóng mất....” Cô chưa kịp thắc mắc thì Dragon đã mở chốt khóa và kéo cô vào trong.


    “Tại sao anh lại chở tôi đến nhà anh chứ? Anh không đưa tôi về à?” Sica nhăn mặt hỏi nhưng Dragon đã bay ngay đến cái tivi mở nó lên


    “Mau coi nà, aiya....chưa có trái nào cả!” Dragon hào hứng


    “Đưa tôi về nhà đi chứ?” Jessica vẫn ngần ngại, cô hơi lo lắng vì đây là lần đầu tiên cô đến nhà con trai trong đêm khuay thế này. Cô nắm chặt giỏ và đứng hướng ra phía cửa


    “Cô nghĩ lệch đi đâu thế? Chẳng qua là vì nhà tôi gần nên về đây coi cho lẹ, nếu đi về nhà cô khi quay lại chắc hết trận quá” Dragon chạy lại tủ lạnh ôm đống bia và đồ ăn ra


    “Hazzzz...được rồi, được rồi.....hết trận là tôi chở cô về liền. Ok?” Dragon hoảng hốt với đôi mắt sợ sệt của cô


    “Anh hứa rồi đấy nhé....xong trận thì.....AHHHHH.......sao ngốc quá vậy, phải chạy qua bên phải chứ, thật là.....”



    Jessica la lớn sau cái giọng ỉu xìu lúc nãy khiến Dragon bật cười ngặt nghẽo, cả hai hào hứng hô to hòa theo nhịp cỗ vũ của trận đấu....Sự cổ vũ nhiệt tình đến mức muốn vỡ tung cái nhà, với chất giọng cá heo, Jessica hò hét nồng nhiệt đến nỗi Dragon cứ phải giật mình nhiều lần...




    “Húhúhú.....huraaaaaaa.....yeahhhhhh” Sica nhảy hết sức của mình và chiếc váy mà cô đang mặc gần như không thể chịu nỗi nữa


    “Yahhh...vừa thôi....” Dragon bỗng nhiên đỏ mặt khi nhận ra được điều đó “Thay cái này ra cho thoải mái” Anh đưa bộ pijama của mình cho cô, và ngay lập tức Sica chạy lẹ vào nhà tắm thay nó ra



    Dragon nốc cạn chai bia trên tay, trận đấu đang nghĩ giữa hiệp nên anh định chợp mắt một chút trên sofa của mình. Dragon hơi mệt vì bữa tiệc và một chút cồn trong người, anh ngã đầu trên ghế và rồi nhìn thấy Sica bước ra với một khuôn mặt đã rửa sạch lớp trang điểm cùng bộ pijama rộng, Dragon đờ người một chút và bật cười với điệu bộ làm dáng của cô



    “Sao hả? Xinh chứ?” Jessica hồn nhiên giang hai tay của mình và chạy lại giật lấy bịch bánh trên tay anh


    “Yahhh, hình như lộn chủ nhà rồi đó, ý tứ chút đi....” Dragon quát nhưng mắt anh vẫn không ngừng nhìn về phía cô


    “Xí...ai biểu lôi tôi đến đây....hì” Jessica cười tít mắt và ăn những đồ nhấm trên bàn


    “Ê, cô chỉ coi ké thôi...định ăn hêt đồ ăn của tôi hả?” Dragon giựt lon bia lại khi cô đang chuẩn bị mở khoen


    “Thôi mà, cũng phải chia sẻ chứ, chiến hữu....hì” Sica cười khì lấy lại lon bia và cả hai lại tiếp tục với hiệp đấu kế tiếp







    “Áhhhh.....không biết đâu....dở quá đi....aishh”


    “Haha! Thua rồi nhá, Jessica!”


    Dragon cười khoái chí khi trận bóng đá kết thúc và phần thắng đã nghiêng về đội của anh đã chọn, cô tức tối chạy lại tủ lạnh và uống nốt những lon còn lại mà anh có. Cả hai đã ngấm rượu và nằm dất dưỡng trên sofa, kẻ ở đầu này người ở đầu kia. Jessica buồn bã và quên mất luôn chuyện về nhà, miệng cô chỉ toàn lẩm bẩm về trận đấu


    “Haha! Thắng rồi.....mình....thắng rồi...........” Dragon dật dựa cười và trêu cô


    “Xí...thắng ........gì mà thắng...tại ......cái ông.........trọng tài thôi, ông trọng tài xấu xa” Sica bật dậy chỉ vào mặt anh nói


    “Cô thì biết gì...mà nói, dẫu sao....thì....tôi cũng thắng...haha....HAHAHAHA~” Dragon cười mỗi lúc một lớn hơn khiến Jessica tức điên lên


    “Anh có giỏi thì vào đá xem, ngồi đó...mà nhạo tôi hả....nhạo nè....nhạo nè....” Sica dùng chân của mình đá đá vào anh


    “Yahhh, thua rồi chơi xấu hả.....” Dragon bắt cái chân cô lại và ngồi đối diên với cô


    “Hôm nay, vui quá nhỉ?” Anh chợt mĩm cười và nhìn chầm chầm vào gương mặt đỏ của Sica


    “Uhm....” Sica lừ đừ và gật gù trông đến đáng yêu



    Sica ngồi đối diên với anh, cô ngáp dài vì sự mệt mỏi của mình, cô mở nhẹ mắt thấy sự im lặng từ phía Dragon. Sica chớp chớp mắt khi nhận ra người đối diện đang nhìn mình, ánh mắt nồng nàn từ Dragon làm Sica hơi có chút xao động, cả hai nhìn nhau trong một khoảng lặng lâu


    “Làm gì vậy? Mắt tôi có ghèn à?”


    Sica bật cười với câu nói của mình và lấy tay dụi khóe mắt. Dragon vẫn không phản ứng, anh im lặng chạm tay vào khuôn mặt của Sica làm cô bị bất động, hai gò má nóng dần lên


    “Cô....” Dragon lấp lửng và Sica nhanh chóng gạt tay anh sang một bên




    “Anh say rồi......Tôi là Jessica....không phải Fany đâu, ngốc à” Sica áp mặt lại gần nói rồi cười ha hả




    Một cái chạm nhẹ trên môi mình khiến cô trợn trắng cả mắt và không biết đấy là gì, chỉ biết cái chạm môi mà Dragon đang chồm đến thật sự ngọt đối với cô. Môi Dragon đang bắt đầu di chuyển và tìm kiếm sự đáp trả từ cô khi cả hai đang quên mất bản thân là ai, họ chỉ biết cuốn theo điều đó và không cần biết ngày mai sẽ như thế nào (hazzz.... .(==`))









    ***






    “Tiffany, lâu rồi không gặp cậu, cậu khỏe chứ?” Một cô gái lại chào Fany khi cô đang đứng nhìn trời một mình


    “Uhm...cậu là?” Tiffany ậm ừ cố nhớ người bạn này là ai


    “Yahh, mới đây mà quên hết bạn bè rồi sao? Nhà thiết kế thời trang trẻ!” Cô gái vỗ vai Fany


    “Mình xin lỗi....mình...” Cô gái bật cười trước đôi mắt ngơ của Fany


    “Lúc cậu và Nickhun đính hôn ấy, chính mình là người mà anh ấy đã nhờ trang trí tiệc và cậu rất hài lòng về nó” Tiffany chùn đôi mắt xuống cười nhẹ


    “Oh, đúng rồi...mình đã đến chỗ cậu vài lần mà quên mất” Tiffany cố né cái nhìn từ phía cô bạn


    “Nghe nói, hai cậu đã không kết hôn? Anh ấy....” Tiffany nuốt khan khi nghe đến điều này


    “Uhm, bọn mình...chia tay rồi.....” Fany gắn gượng cười


    “Oh vậy à! Tiếc nhỉ! Hai cậu đẹp đôi thế mà lại...” Cô gái nói có phần mĩa mai khiến Tiffany khó chịu


    “Uhm, mình ra đây chút...gặp lại cậu sau nhé...” Cô gái gật nhẹ đầu và cười khẩy khi Fany đi khỏi








    Tiffany đi ra ngoài tản bộ, con gió lạnh hắt nhẹ qua thân người làm Fany khẽ rùng mình, nỗi cô đơn ào ạt khiến giọt lệ rơi xuống lúc nào cũng không biết, Fany cười nhẹ với bản thân và điều mà cô không thể ngờ được là mình đã lên chuyến xe buýt cuối cùng của tuyến WonJu



    Tiffany lưỡng lự khi đứng trước nơi mà cô đã gặp lại, cô nhìn xa xăm ôm lấy khuôn mặt mình trong tiếng nấc nghẹn ngào và một giọng nói quen thuộc lại văng vẳng đâu đây. Tiếng của Nickhun, một giọng nói mà cô không thể quên được nó đã ăn sâu vào trong tim





    “Em đi đâu mà lâu thế, sao lại mặc áo mỏng thế hả?”


    “Anh chờ em về à! Sao lại ra đây làm gì? Trời lạnh lắm!”


    “Phải chờ bà xã về chứ...Có mệt không hả?”


    “Uhm...”





    Tiffany bóp nghẹn trái tim mình, cô đứng nép vào bức tường cắn chặt môi khi SeungYeon về đến. Mái tóc bồng bềnh che khuất một bên mặt cô, khóe mắt cay xè với hàng nước mắt lăn dài trên má. Fany đau nhói nhìn về phía vợ chồng anh. Nó là sự thật, một sự thật mà cô không thể không tin.


    “Chỉ cần biết anh hạnh phúc, em cũng sẽ hạnh phúc!” Nước mắt trào ra, Tiffany cười với suy nghĩ của chính mình




    “Ai đấy?” SeungYeon hỏi khi nghe tiếng động vọng ra từ chỗ Fany


    “Không có ai đâu, mình vào nhà thôi em” Nickhun nhìn với đôi mắt buồn và mĩm cười với vợ





    “Bác sĩ nói sao hả em?” Nickhun rót ly nước cho vợ


    “Ổn mà anh, em sẽ không sao đâu” SeungYeon âu yếm nắm tay anh


    “Anh xin lỗi, đã không cùng em đi bác sĩ được” Nickhun vén lọn tóc của vợ ra sau


    “Có phải anh không muốn trở lại Seoul?” SeungYeon nắm lấy bàn tay của anh


    “Em nói đi đâu vậy? Từ khi về đây, anh bận túi bụi với buổi triễn lãm tranh của mình mà” Nickhun tránh ánh nhìn của vợ


    “Anh đã lên Seoul rồi? đúng không?” SeungYeon uống cạn ly nước hỏi nhẹ nhàng


    “Anh....” Nickhun bất ngờ với câu nói của vợ


    “Tiffany.....cậu ấy thế nào rồi?” SeungYeon nhìn thẳng vào đôi mắt lo lắng của anh


    “SeungYeon à, đừng nhắc chuyện ngày xưa nữa, có được không? Sức khỏe của em không tốt lắm đâu?” Nickhun ôm vợ vào lòng




    Nickhun hôn nhẹ lên trán vợ, anh vô cùng hối hận với điều mà anh đã hứa. Nickhun đã không thể quên được Tiffany, chưa bao giờ, hay một phút nào đó người anh không thể không nghĩ đến là Fany. Chủ nhật nào anh cũng lên Seoul, điều mà anh có thể làm được đó là ngắm nhìn cô từ xa trong nỗi nhớ da diết.



    Nickhun mở hộc tủ của mình với kỉ vật mà anh đã giữ bấy lúc nay. Làm sao anh có thể quên được người mà anh đã từng yêu say đắm. Cầm tấm ảnh của anh và Fany, nước mắt Nickhun rớt xuống, nó đau đớn biết dường khi anh nhìn thấy người yêu mình đau khổ, nhìn người yêu mình khóc anh còn đau hơn gấp ngàn lần nhưng làm sao có thể làm lại từ đầu đây. Anh bất lực ôm chặt tấm hình. Thực sự quá đau để có thể quên một người.











    TBC






    “.............. không có chuyện gì xảy ra cả!......”



    “Anh tin em ....nhưng không thể tin anh ta được”



    “Ở đây là công ty mà......”



    “..........Thì đã sao?”
    Chap 12


    Just One Night






    Một buổi sáng đẹp trời cùng ánh sáng dịu nhẹ len lỏi vào từng ngóc ngách của ngôi nhà nhỏ xinh xắn, chúng chạy dọc khắp nơi như để chiếu sáng cả căn nhà, và rọi thẳng vào mặt của chủ nhân ngôi nhà ấy. Dragon trở mình để tránh đi ánh sáng phủ trên mặt mình, anh ngáp nhẹ và ưỡn người một chút nhưng một vật gì đó nặng nặng khiến anh trở người không được, anh mở mắt và thoáng nhìn trong cơn buồn ngủ vẫn còn.



    “Một cô gái đang nằm trên mình”



    Dragon mĩm cười với câu nói ngáy ngủ của mình, anh nhắm mắt lại vì nghĩ mình đang mơ. Cô gái trở đầu và ôm chặt anh hơn vì màng sương lạnh buổi sáng. Cảm giác như thật, Dragon lại cười nhưng lần này anh đã mở mắt và dùng một tay bụm chặt miệng lại trong hoảng hốt



    Cái gì thế này? Jessica ư? Là cô ta ư? Trời ơi....đêm qua đã xảy ra chuyện gì?



    Dragon đổ cả mồ hôi hột khi nhận ra vật nặng trên người mình chính là Jessica, người mà đêm qua anh đã cùng xem bóng đá. Cảnh tượng của đêm hôm qua như đang tua lại trong đầu anh, cho đến lúc môi anh tìm lấy người đối diện trong vô thức. Dragon gõ mạnh vào đầu tức tối khi để xảy ra lỡ lầm với chính cô em gái của người anh yêu


    Dragon cố lách mình để có thể bước xuống sofa nhưng hoàn toàn không được vì Jessica nằm đè hẳn lên người anh, cô đang rút sâu vào ngực anh ngủ như một đứa trẻ



    Mình đã làm gì thế này? Hình như mình đã hôn cô ấy và rồi không nhớ gì cả, mình vẫn kiểm soát được hành động mà đúng không? Bình tĩnh nào, bình tĩnh nào...phải thoát khỏi đây trước khi cô ấy thức mới được


    Dragon đang cố chỉnh lý lại trí nhớ của mình, sự việc tồi tệ đã xảy ra mà cả anh cũng không ngờ tới. Nhưng ngay lúc này đây Sica vẫn ngủ say như chết và anh vẫn không thể cử động được


    Dragon nhắm mắt đánh liều khi di chuyển cô nằm sang một bên, mồ hôi đổ ra như tắm, anh có cảm giác mình đang mang tội và sợ phải bị trừng phạt vì điều này, Dragon mếu máo khi Jessica nằm sang một bên mà vẫn ôm chặt lấy anh




    “Fany ah, chị lại sang giường của em đấy à, cùng ngủ nào” Dragon gần như sắp phát khóc và bây giờ anh chỉ còn biết cầu nguyện


    “Tại sao chị không mặc áo vậy?” Jessica vẫn nhắm mắt nhưng tay sờ soạn và thắc mắc


    Mẹ ơi.......cứu con......huhu.....


    Dragon chắp hai tay mình lại nhắm tịt mắt và một cú đá trời giáng ngay hông đến không kịp đỡ, anh rớt một cái bịch dưới đất cùng tiếng la thất thanh cá heo vang lên, Dragon biết từ giây phút này anh sẽ phải xuống địa ngục vì hành vi nông nổi của mình



    “Anh....tôi.....tại sao.....AHHHHH~~~~~”


    “Bình tĩnh nào, bình tĩnh nào.....mọi chuyện không phải như cô nghĩ đâu!” Dragon cố giải thích, anh mặc ngay chiếc áo của mình vào


    “Anh đã làm gì tôi? Anh ......anh......đã chuốc rượu tôi...và rồi....Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh” Sica ôm lấy thân mình và lại la hét


    “Hãy nghe tôi nói, chúng ta....chúng ta chỉ là ngủ cùng nhau. Đúng ..... chỉ là ngủ cùng thôi.....hoàn toàn...hoàn toàn không có chuyện đó đâu”


    “Tôi....tôi...huhu...” Sica bật khóc nức nở làm Dragon thấy bối rối hơn


    “Đừng khóc mà.....trời ơi....” Dragon quỳ xuống bên cạnh cô


    “Thật điên rồ mà......đừng khóc nữa......tôi sẽ khóc theo đấy...trời ơi...” Dragon ngồi bệt xuống sàn, anh thở dài nhìn cô


    “Tôi phải làm sao đây? Tôi còn chưa yêu ai bao giờ...huhuhuhuhu” Sica nức nở khóc lớn hơn


    “Dù có gì hay không! Tôi....tôi sẽ chịu trách nhiệm về chuyện này....” Dragon leo lên ghế ngồi cạnh cô


    “Chiu trách nhiệm? Anh sẽ làm gì? Cưới tôi á?” Sica tức tối và đá túi bụi vào anh


    “Thì tôi sẽ cưới cô được chưa?” Dragon quát lớn và anh cũng thừ người ra trong đau khổ


    “Nhưng tôi có yêu anh đâu.” Sica gân cổ lên cãi lại


    “Thế tôi yêu cô chắc...” Dragon cũng gân cổ nói và cả hai lại khóc mếu máo


    “Chỉ vì rượu mà chúng ta thành ra thế này đây”



    Cả hai cùng bật khóc, hai con người trong một ngôi nhà nhỏ xin xắn và cùng khóc. Buổi sáng đẹp tràn ngập tiếng khóc của hai con người. Khung cảnh tươi rói như chào đón họ sắp bước qua một giai đoạn mới....nhưng trước mắt, họ chỉ biết ngậm ngùi trách bản thân dại dột của mình.










    ***






    Taeyeon và Tiffany vẫn đi làm như mọi ngày, chị em họ bước vào thang máy nói cười vui vẻ, hôm nay Taeyeon vui hơn mọi ngày, cô ấy nói nhiều hơn trước, Taeyeon huyên thuyên với câu chuyện của mình trong Tiffany thì ít nói hơn, đôi mắt cười không còn tươi rói như ngày nào nữa mà nó lấp đầy nỗi buồn sâu thẩm trong trái tim đầy vết thương




    “Chờ tôi với” Top chạy nhanh lại thang máy khi cửa chuẩn bị đóng, và người nhanh tay giữ cửa mở là Taeyeon khiến Tiffany cười vì sự nhanh tay của chị mình, Taeyeon huýnh nhẹ vào tay của Fany


    “Cảm ơn !” Top nhìn nhẹ Taeyeon và đứng ngay ngắn vào chỗ của mình


    “Em ra đây!” Tiffany rời khỏi khi chiếc thang máy dừng ở phòng ban của cô, cô không quên vỗ nhẹ vào vai chị mình và rời khỏi khiến Taeyeon đỏ hết cả mặt



    “Ngủ ngon chứ?” Top đứng cạnh khi thang máy chỉ còn có hai người


    “Uhm” Taeyeon ngượng nghịu trả lời


    “Đừng quên buổi hẹn tối nay nhá” Anh chòm sang hôn nhẹ lên má khiến cô giật thót tim


    “Ở đây là công ty mà...đừng như vậy!” Taeyeon lí nhí với lời nói của mình trong khi mặt cô đỏ ửng khiến Top bật cười


    “Em mắc cỡ à....công ty thì đã sao?”


    Taeyeon vội vàng bước ra ngoài trong nụ cười thích thú của Top, cô rất vui vì tình cảm đang theo hướng mà cô luôn mong đợi, nhưng nó có quá nhanh để cả hai đến với nhau hay không? Taeyeon đóng cửa phòng mình lại suy nghĩ mông lung vây lấy cô, một cảm giác không an toàn làm cô phải suy nghĩ nhiều hơn




    “Taeyeon, sao thừ người ra vậy? Có gì không ổn à?” Fany bước lại gần bàn hỏi


    “Đâu có gì....bản thiết kế của em đã duyệt rồi....Nhưng lần này không được tốt cho lắm.” Taeyeon cầm bản thiết kế của Fany dè dặt nói


    “Thế à, em sẽ để ý” Fany hơi buồn với mẫu sản phẩm của mình...Cô đã không thể tập trung được nhiều mặc dù đã cố lao vào công việc để quên đi nỗi cô đơn


    “Dạo này, em cứ lau đầu vào công việc, có phải vất vả lắm không? Chị thấy em chẳng nghỉ ngơi gì cả”


    “Chị nói gì vậy, em bình thường mà....” Fany cố cười tươi trách Taeyeon


    “Em có cần nghỉ phép không?”


    “Được rồi mà, chị đừng lo cho em, lo cho chị trước đi...” Fany nựng lấy cầm chị mình


    “Em chỉ giỏi cười thôi” Taeyeon cũng cười với em mình, cô vẫn lo lắng cho Fany, dù đôi mắt cười ấy có còn mãi nhưng đằng sau nó luôn đông đầy một nỗi đau hiện hữu...Biết làm sao được khi cô là chị em sinh đôi với Fany và một chút cảm giác lo sợ mà Taeyeon cảm nhận được là chuyện không thể nào tránh khỏi





    *Cộc Cộc*


    Tiếng gõ cửa làm hai cô gái quay đầu lại nhìn ra ngoài


    “Xin lỗi, tôi có thể vào được không?”


    “Taeyang, có việc gì vậy?” Taeyang trong bộ áo vest lịch sự đi nhẹ đến bên hai cô gái


    “Tôi cần bản hợp đồng với công ty bên Đài Loan, anh Top bảo là có thể tìm cô” Taeyang rụt rè nói


    “À, phải rồi...Top có nói với tôi....Bác Yang đã giao cho anh phụ trách nó rồi” Taeyeon tìm kiếm bản hợp đồng trong khi Tiffany ngồi đó nhìn chầm chầm về phía Taeyang


    “Tôi có gì không ổn sao?” Taeyang hỏi Fany khiến cô bật cười


    “Nhìn anh như thế này.....nói sao nhỉ....trông khác thật đấy” Fany lại cười


    “Này, em đừng trêu anh ta chứ!” Taeyeon nghiêm nghị nói


    “Không! Chỉ là vì bình thường nhìn anh ấy không được bảnh như bây giờ thôi”


    “Anh đừng để ý, con bé lại bệnh nghề nghiệp đấy...lúc nào cũng nhìn vào cách ăn mặc thôi.....Đây, bản hợp đồng của anh đây”


    “Thế tất cả dữ liệu đều ở đây luôn à?” Taeyang điềm đạm hỏi cặn kẽ


    “Uhm, có gì thắc mắc, hãy gặp trực tiếp tôi!”


    “Vậy cám ơn cô.. tôi về làm việc đây...Chào Tiffany” Taeyang khẽ chào cả hai và ra ngoài




    “Yahh, em đang làm gì thế, sao cứ nhìn chầm chầm người ta vậy?” Taeyeon nhíu mày


    “Em đùa một chút ấy mà. Nhưng mà chị không thấy anh ta rất khác sao? Cách nói chuyện cũng thay đổi hoàn toàn....Trông tuyệt lắm” Taeyeon nhìn Fany nghi ngại


    “Uh, chị cũng thấy vậy, so với trước đây thì anh ấy có khác.”


    “Em nghĩ, nếu anh ấy mà chăm sóc cho Jessica thì sẽ tốt cho con bé” Fany đề cập đến Jessica, cả hai chị em cười khúc khích với suy nghĩ của mình





    Thế này trông mình bảnh lắm sao? Cô ấy có nói như vậy không nhỉ?


    Taeyang mĩm cười với suy nghĩ của mình, chưa bao giờ anh thích thú với lời khen từ người khác nhưng ngay lúc này đây anh chỉ muốn và chỉ cần một lời khen tặng từ một người mà thôi....anh chỉ cần có thế.....












    ***







    “Bàn làm việc của em ở đây”


    “Oh, Taewoo à, em chỉ thực tập thôi mà, em ngồi bàn kia cũng được”


    Yuri ngại ngùng khi bàn làm việc của mình đầy đủ tiện nghi giống một người chính thức đi làm


    “Em ngại gì chứ? Khi nào thực tập xong là anh bắt đi làm ở đây chứ không có việc làm chỗ khác đâu nhá” Taewoo cười sang sảng nói


    “Nhưng mà...”


    “Aiya....cứ thoải mái, anh đã nhận em vào làm thì không ai nói gì được cả...em là hoobae cưng của anh mà”


    Taewoo vỗ nhẹ vào vai của Yuri, cô thấy yên tâm vì mình đã có một nơi chốn trước khi tốt nghiệp nhưng một nỗi lo khác cũng làm cô phân tâm không kém, cô sẽ phải đối mặt thế nào với Taecyeon đây?





    “Hù” Yuri giật mình với cái chụp từ đằng sau rồi lại mĩm cười để cho cánh tay ấy xiết lấy mình


    “Đến trễ nhá” Yuri gỡ tay anh ra dỗi


    “Anh mới ở công ty về mà” Taecyeon vuốt nhẹ mái tóc Yuri và kéo gương mặt cô nhìn mình


    “Ngày đầu tiên đi làm thế nào hả anh?” Yuri hỏi tới công việc làm Taec mất hứng


    “Sao thế? Đại luật sư của em, ai bắt nạt anh sao?” Cô dùng hai tay chụp lấy gương mặt anh


    “Uhmm....uhmm....chỉ toàn làm công việc gì đâu không hà. Chán muốn chết...” Taecyeon phụng má nói


    “Ráng lên nào, rồi anh sẽ nổi tiếng và sẽ không nhàn hạ mà gặp em đâu. Hì hì...”


    “Ghét...trêu anh hả!”


    “Hôm nay, em cũng đi nhận việc rồi đấy” Yuri xoay người lại tránh lấy ánh mắt anh dè dặt nói


    “Uh nhỉ, em đi thực tập mà, sao hả? Kể anh nghe với nào!”


    Taecyeon chợt nhớ đến Yuri đang bước vào giai đoạn thực tập của mình, anh vẫn chưa biết Yuri đã vào làm ở công ty của Taewoo người mà Taec không ưa nên đối với cô đó là một vấn đề nan giải


    “Cũng tốt lắm, em rất thích công việc ở đó”


    “Vậy cũng mừng, chỗ đó tốt chứ em? Là công ty nào vậy?” Yuri lo lắng khi Taec hỏi đến điều này, cô biết là không thể giấu anh được nữa


    “Taecyeon nè?”


    “Huh? Chuyện gì?” Taecyeon nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Yuri


    “Em biết là anh sẽ rất lo lắng cho em, nhưng công việc này thực sự rất tốt và rất phù hợp với em nữa cho nên.... em .....em....” Yuri ngập ngừng và Taec đã dần hiểu ra ý cô


    “Em vẫn đăng kí vào công ty Taewoo sao?”


    “Taec à, sẽ không có gì đâu....” Yuri cố bình tĩnh để giải thích


    “Không được, anh không tin tưởng được anh ta chút nào cả?” Taec bỏ tay Yuri ra


    “Đừng vậy mà..Taecyeon à....” Yuri ôm lấy anh từ phía sau


    “Không ai muốn giúp đỡ người khác mà không công cả, trừ phi anh ta có ý đồ, em biết không?”


    Taecyeon nhấn mạnh lời nói với Yuri, Yuri im lặng không nói lời nào, cô biết điều anh nói không phải là sai, với những gì Taewoo mang lại cho cô, nó thực sự quá dễ dàng.


    “Yuri, nghe anh này.....Anh tin em, nhưng không thể tin anh ta được...” Yuri nhìn vào đôi mắt sâu thẫm của Taec


    “Hãy bỏ công việc đó đi, tìm chỗ khác cũng được mà. Huh?”


    Yuri suy nghĩ, đầu cô như muốn nổ tung vì câu nói của anh nhưng một phần nào đó, cô cũng muốn được phát huy năng lực ở một môi trường tốt như công ty của Taewoo










    ***








    Dragon cầm tách cà phê bước lại gần bàn của Jessica, anh đi qua đi lại nhầm muốn cô nhìn thấy anh nhưng Sica vẫn bù đầu với công việc của mình. Mọi người thì đang bận bịu với công việc nên anh gọi khẽ cô


    “Jessica......Jessica...” Jessica vẫn im bặt


    “Yahhh....Jessica” Dragon giả lơ vờ xem cái gì đó chăm chú mỗi khi có ai đi ngang qua mình, còn Jessica thì chẳng mải mai để ý đến ai đang gọi mình khiến anh hơi bực mình và gọi lớn


    “hazz....JESSICA” Mọi người trong phòng đều ngước nhìn với tiếng hét của giám đốc


    “E hèm.....Jessica, vào phòng tôi gấp” Dragon nói nghiêm nghị rồi chuồn nhanh vào phòng với nhiều cặp mắt to tròn đang nhìn anh





    “Em lại làm sai cái gì nữa à?” Một chị nhân viên bước sang kéo Sica lại


    “Em không biết nữa” Sica nhăn mặt ngây thơ nói


    “Dạo này giám đốc khó tính nhỉ, cứ la mắng suốt thôi” Anh nhân viên chòm sang nói


    “Tội con bé, lần nào cũng bị mắng....tuy có hơi hậu đậu nhưng cũng dễ thương lắm”





    “Sếp gọi em” Sica đóng cửa phòng nhẹ nhàng nói


    “Cô....” Dragon vừa định quát mắng thì cảnh tượng hôm ấy lại hiện ra trong đầu khiến anh đột ngột dịu giọng


    “Tại sao tôi gọi mãi mà cô không nghe vậy? Cô làm tôi tức chết mà” Jessica không thèm trả lời, cô cúi gầm mặt xuống đất


    “Sao thế? Lại gì nữa đây?” Dragon bối rối hơn khi anh nhận ra Sica đang khóc


    “Này, đừng khóc chứ....tôi đã làm gì đâu” Dragon chạy đến bên Sica dỗ


    “Chuyện hôm ấy, tôi.....tôi sẽ giải quyết....cô đừng như vậy....tôi rối lắm rồi”


    “Anh định giải quyết thế nào đây chứ? Mà dù có giải quyết sao thì tôi cũng là người thiệt thòi trong chuyện này mà...huhu...” Sica mếu máo khóc


    “Này, này...nhỏ tiếng chứ, bộ muốn cả phòng biết hết à?” Anh lo lắng nhìn ra ngoài


    “Thế tôi phải làm gì cho cô đây....” Dragon vịnh tay cô lại van nài


    “Hic....dầu sao thì chuyện cũng đã lỡ rồi, anh là người phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trong chuyện này” Sica thôi khóc


    “Cái gì? Chẳng lẽ cưới cô?” Dragon trợn trắng cặp mắt của mình


    “Cưới cái gì hả?” Sica đánh vào anh


    “Chứ cô muốn sao?”


    “Tôi chẳng yêu anh, mà anh cũng chẳng thích tôi, đúng không?” Jessica khoanh tay lại nói


    “Đúng đúng” Dragon chỉ biết gật đầu lia lịa


    “Từ nay, những gì tôi nói, anh phải hoàn toàn nghe....không được cãi, không được mắng tôi trước mặt mọi người, không được bắt tôi làm quá nhiều việc, không được sai tôi pha cafe, khi tôi mệt phải cho tôi mượn chỗ để ngủ.....gì nữa nhỉ? À ....anh phải chăm sóc tôi và nghe lời tôi đến khi nào tôi tìm được hoàng tử của mình thì thôi....”


    “Yahhhh, cô đã lên danh sách để nói với tôi những điều này đó hả?” Dragon cười méo xẹo khi nghe yêu cầu của Sica


    “Chỉ có bấy nhiêu đó thôi....so với chuyện cưới tôi thì nó còn lớn hơn nhiều mà” Sica nói một cách tỉnh bơ và Dragon cũng mừng thầm vì nếu phải cưới cô anh thà chết còn sướng hơn


    “Thôi được rồi....nếu cô chỉ cần có vậy thì tôi cũng đồng ý”


    “Thỏa thuận đã xong, sếp có căn dặn gì nữa không ạ?” Sica mĩm cười khiến Dragon nổi cả gai ốc


    “Không!” Dragon trả lời cộc lốc và ngồi xuống bàn


    “Nếu vậy thì em có ạ. Trưa nay mua cái gì ăn cho ngon nhá, sáng giờ em vẫn chưa ăn sáng. Em sẽ đợi đây. Cám ơn sếp” Sica hất tóc và đóng mạnh cửa phòng lại




    May là anh ta không bắt cưới, nếu phải lấy anh ta chắc mình chết mất.....mình sẽ hành hạ anh ta...keke.....đợi đấy....sếp à....




    Ôi trời, không biết bây giờ ai là sếp ai nữa....sao mà đen đuổi thế không biết...aishhhh...một đêm ngu ngốc....










    TBC
    cutecat1
    cutecat1
    Trung sĩ
    Trung sĩ


    Posts : 161
    Money $ : 196
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 06/09/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Virgo
    Occupation : học sinh
    From : Hồ Chí Minh

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by cutecat1 Tue Dec 20, 2011 8:43 pm

    bạn ơi hay quá à,hay hết chỗ chê,mà bạn ơi,mình cũng viết fic love in famous đó,nếu được thì ủng hộ nhak.Ko ép buộc đâu á nhak.Với lại mình sẽ là fan trung thành của bạn dó,ngưỡng mộ@@
    kenlly-yuri
    kenlly-yuri
    Trung tá
    Trung tá


    Posts : 986
    Money $ : 1021
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 23/12/1997
    Age : 26
    Sex : Nữ Capricorn
    From : http://snsd.clubme.net/forum

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by kenlly-yuri Tue Dec 20, 2011 9:11 pm

    bạn naỳ có học chuyên văn k?????????
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Tue Dec 20, 2011 9:46 pm

    cutecat1 đã viết:bạn ơi hay quá à,hay hết chỗ chê,mà bạn ơi,mình cũng viết fic love in famous đó,nếu được thì ủng hộ nhak.Ko ép buộc đâu á nhak.Với lại mình sẽ là fan trung thành của bạn dó,ngưỡng mộ@@
    bạn pót fic đó vào 4rum chưa? gửi link đi mình đọc...Couple ntn?
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Tue Dec 20, 2011 9:47 pm

    kenlly-yuri đã viết:bạn naỳ có học chuyên văn k?????????
    ko bạn ạ.....mình chuyên Anh 😄 😄 😄
    cũng hay viết fic, Taeny là chính...Đang trong quá trình hoàn thành 1 fic mới, sẽ post sau..mong mn ủng hộ 😄 😄
    cutecat1
    cutecat1
    Trung sĩ
    Trung sĩ


    Posts : 161
    Money $ : 196
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 06/09/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Virgo
    Occupation : học sinh
    From : Hồ Chí Minh

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by cutecat1 Wed Dec 21, 2011 7:33 am

    tae_taeny đã viết:
    cutecat1 đã viết:bạn ơi hay quá à,hay hết chỗ chê,mà bạn ơi,mình cũng viết fic love in famous đó,nếu được thì ủng hộ nhak.Ko ép buộc đâu á nhak.Với lại mình sẽ là fan trung thành của bạn dó,ngưỡng mộ@@
    bạn pót fic đó vào 4rum chưa? gửi link đi mình đọc...Couple ntn?
    Hj,bạn vào Tim kiếm đi,bấm truyện fanfic yuri á,rồi bạn thấy fic love in famous liền à.Chap típ ik bạn,chờ dài cổ òi nè@@
    tae_taeny
    tae_taeny
    Thượng tá
    Thượng tá


    Posts : 1456
    Money $ : 1149
    Join Date : 18/11/2011
    Birthday : 16/03/1998
    Age : 26
    Sex : Nữ Pisces
    From : Viet Nam

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by tae_taeny Wed Dec 21, 2011 4:04 pm

    Chap 13


    SUNDAY







    “Áhhhh.....tại sao lại phải làm những chuyện này chứ?” Jessica quăng cái giẻ lau và bay ngay lên salon trong sự mệt mỏi của mình


    “Yahh, đừng có lười biếng, mau ra dọn tiếp đi”


    Jessica ngoan ngoãn đứng dậy làm tiếp công việc của mình. Như thường lệ, mỗi tháng các cô gái sẽ tổng vệ sinh nhà. Không ai được ra ngoài nếu không có lý do chính đáng



    “Yoona à, bọn chị sẽ đi siêu thị, em ở nhà với Sica nhé” Taeyeon nói và kéo Yuri ra khỏi nhà để mua thức ăn


    “Sica unnie....chị đi đâu thế?” Yoona hỏi khi Sica bỏ vào phòng ngay sau khi Taeyeon và Yuri ra ngoài


    “Chị ngủ đây, em làm tiếp đi” Sica trả lời và cuộn nhanh vào tấm chăn trên giường


    “Ơ, sao chị có thể....” Yoona chạy vào phòng, ngay lập tức đã bị Sica cắt ngang lời nói


    “Suỵt....em khẽ chứ.....Tiffany....chị ấy còn đang ngủ...”


    “Ờ, em quên mất.....”


    Cả hai cô gái im lặng nhìn Tiffany, Yoona bước lại gần nhìn vào khuôn mặt hốc hác của chị mình, đêm qua Tiffany lại làm việc suốt đêm, đã nhiều đêm rồi, cô vẫn cứ làm việc như thế khiến mọi người đều lo lắng nhưng không ai có thể khuyên được cô....




    Yoona bỏ ra ngoài để Jessica ngủ và làm tiếp việc nhà, cô làm việc một mình và chẳng cần đến Jessica....Yoona say sưa với bài hát yêu thích, cô hát theo và hứng thú hơn khi có nhạc vang lên từ chiếc đĩa hát. Một bài hát nhẹ và buồn rồi sau đó lại chuyển sang sôi động hơn, nó làm cô như muốn lắc lư theo điệu nhạc. Yoona nhảy điên cuồng nhưng vấp té ngay sau đó vì một khuôn mặt quen thuộc lại đứng đấy nhìn cô tự lúc nào



    “Không sao chứ?” Taeyang chạy nhanh đến và chụp lấy cô


    “Sao anh cứ như xuất quỉ nhập thần vậy?” Yoona cau có nhằn anh đứng dậy.


    Taeyang không nói tiếng nào chỉ đứng nhìn cô..... cả hai nhìn nhau và lại cười, Yoona đánh vào vai anh rồi giựt lấy túi đồ trên tay


    “Mua gì vậy? Ăn được không?” Cô tự nhiên mở


    “Yahhhh, sao lại tự tiện thế hả?” Taeyang trách nhưng vẫn để cô mở nó, vì anh đã cất công cả buổi sáng để mua nó mang đến cho cô


    “Gì thế, bánh trứng á....Ôi....ngon quá” Yoona thích thú với cái bánh và ăn nó một cách ngon lành


    “Bộ chưa ăn sáng hả? Làm gì mà như bị bỏ đói thế?” Taeyang để cái túi lên bàn kéo cô ngồi xuống ghế


    “Sáng giờ dọn vệ sinh mà chưa được ăn, Taeyeon và Yuri ra ngoài mua rồi.....”


    Yoona vừa nhai cái bánh vừa nói. Taeyang chợt mĩm cười nhìn biểu hiện đáng yêu của Yoona


    “Ăn cùng nào....A....a đi”


    Anh lúng túng trước hành động của Yoona, nhưng rồi cũng ngoan ngoãn ăn cùng cô....Tự đáy lòng Taeyang bỗng thấy cái bánh ngon lạ kì, ít khi nào anh chịu ăn bánh ngọt, nhưng hôm nay nó thực sự ngon, ngon như thể lần đầu tiên anh được ăn nó chỉ vì được người ta đút cho ăn


    “Anh đến đây làm gì?” Yoona đút anh tiếp cái khác


    “Không còn chỗ nào để đi cả. Không thích tôi đến à?” Taeyang nói lẫy và đứng dậy


    “Yahhh....làm gì mà ghê vậy. Ở lại đi, lát nữa chị em tôi sẽ nấu ăn cho” Yoona nắm tay anh lại, Taeyang mĩm cười giấu đi nỗi vui của mình


    “Sáng giờ làm gì thế, mặt mày lắm lem hết”


    Taeyang lấy khăn giấy lau khuôn mặt của Yoona, cô bé chợt khựng lại trong giây lát nhìn anh, cả hai bỗng nhiên nhìn thẳng vào mắt nhau, đôi mắt anh ánh lên sự trìu mến với đôi mắt nai ngơ ngác, và một tiếng tằng hắng làm cả hai giật mình ngồi ngay ngắn lại chỗ cũ





    “Taeyang, là anh à?” Tiffany dụi mắt nhìn cả hai


    “Fany, chị thức rồi! Ăn bánh trứng này, ngon lắm” Yoona lúng túng chạy nhanh đến chỗ Fany


    “Chào Fany, tôi vừa mới đến” Anh cất cái khăn vào túi


    “Mọi người đâu hết rồi?” Fany nhìn quanh đặt câu hỏi về phía Taeyang, anh lúng túng nhìn sang Yoona


    “À, Taeyeon và Yuri đi mua thức ăn, còn Jessica thì ngủ với chị mà”


    “Chị không nghĩ là Taeyang đến đây.....em gọi anh ấy ư?” Tiffany hỏi dồn


    “Ahhh...ba tôi ...bảo tôi đến...” Yoona nhíu mày với câu nói của anh và cả hai nhìn nhau một cách lén lút


    “Thế à? Sao dọn vệ sinh mà không gọi chị dậy?” Tiffany vuốt đầu em mình hỏi


    “Chị cứ thức đêm hoài, em lo lắm” Yoona ôm lấy Tiffany


    “Chị bận việc mà....sáng giờ chỉ mình em làm thôi á?” Tiffany nhăn mặt nhìn vào phòng mình


    “Jessica thật là ~” Tiffany thở dài và đi về phòng mình




    “Hihi.....chị ấy sẽ lại bị mắng cho xem ~” Yoona nhìn về phía Taeyang


    “Tôi sẽ phụ cô, còn gì để làm không?” Taeyang đi lại gần ngại ngùng hỏi


    “Anh thật đáng yêu đấy, ra ban công dọn mớ đồ đạc với tôi nhé”


    Taeyang bị đơ với cái khoác vai của Yoona, anh hăng hái một cách lạ thường mặc dù đây là lần đầu tiên anh phải làm việc nhà như thế này






    “Yahhh....Jessica ~~ dậy đi nào~”


    “Yoona ah...lát nữa sẽ có người đến phụ mà, đừng lo há!” Jessica cuộn người trong chăn


    “Taeyeon về kìa, mau dậy đi thôi” Tiifany la lớn tên Taeyeon, chỉ cần nhắc đến Taeyeon là Sica sợ đến tỉnh giấc


    “Ơ, Taeyeon về rồi á....” Jessica bật dậy chạy mau ra ngoài


    “Hazz...con bé này, chỉ sợ mỗi Taeyeon” Fany xếp cái chăn lại




    “Ahhhh, Taeyeon về bao giờ chứ? Fany, chị ác thế?”


    “Em để một mình Yoona thế kia mà còn la lối nữa à?” Jessica chợt nhận ra Yoona đang làm cùng ai đó bên ngoài ban công rất vui vẻ


    “Fany, ai ở ngoài với Yoona vậy?”


    “Taeyang”


    “Taeyang? Từ bao giờ hai người họ thân nhau thế nhỉ?” Jessica chóng cằm suy nghĩ về hai người ngoài kia





    “Còn không mau làm việc đi, ngồi đó làm gì!” Fany cốc vào đầu Sica


    “Ahhh, Unnie...đau đấy...”


    “Mà lúc nãy em nói có người nào đến phụ, ai thế?” Mắt Sica chùn lại khi nghe câu hỏi của Fany


    “Em chỉ nói đại thôi mà. Em đi làm việc đây” Sica chạy nhanh vào phòng vớ lấy cái điện thoại chờ đợi đầu dây bên kia bắt máy






    “Nghe...” Tiếng trả lời cộc lốc vang lên


    “Yahh, anh đang bực mình tôi đấy hả?” Sica hậm hực hỏi


    “Đang chạy xe chứ bộ”


    “Chạy xe thì cũng nói chuyện được mà...”


    “Được rồi...được rồi...sắp tới rồi....thưa cô” Dragon rẻ trái vào chung cư của chị em Sica, anh phải đến nhà dọn vệ sinh theo lời Sica gọi khi nãy






    “Ơ, Dragon kìa...Dragon oppa.....Dragon oppa” Dragon bước ra khỏi xe liền nghe tiếng Yuri gọi từ đằng xa


    “Chào hai chị em...đi siêu thị à?” Dragon chào hai cô gái và đi theo họ lên nhà






    “Về rồi đây.....đồ ăn về rồi” Yuri hí hửng bước vào nhà


    “Bọn em làm gần xong rồi, mua gì thế?” Fany bước lại gần


    “Fany, chào em....” Fany hơi ngạc nhiên với nụ cười của Dragon


    “Dragon, anh đến đây làm gì?”


    “Ah, anh đến đây....” Dragon tắt ngay nụ cười vì nhận được cái liếc từ phía Jessica, nó làm anh trở nên căng thẳng


    “Ahhh...anh đến chơi thôi...hìhì” Dragon gượng gạo nói




    “Hôm nay tự nhiên nhà đông lạ thường, em thấy choáng quá” Yuri nhìn Taeyang và ôm lấy Yoona cười ẩn ý


    “Càng đông càng vui chứ sao? Như thế, công việc sẽ nhanh hơn” Jessica cười và liếc xéo Dragon



    “Các anh đến mà không cho bọn em biết, dầu sao....hôm nay chúng ta hãy làm cái gì đó ngon ngon để mời các anh vậy” Taeyeon vỗ tay tập hợp mọi người lại.....và chuẩn bị thức ăn....






    “Đã bảo là đến sớm rồi mà” Jessica nói nhỏ khi đứng cạnh Dragon, cả hai lén lút nói chuyện tránh để mọi người phát hiện


    “Cô gọi là tôi chạy đến đấy thôi, bộ tưởng có cánh hay sao mà đòi nhanh” Dragon nghiến răng trả lời


    “Chả biết xui xẻo thế nào, ở công ty chưa đủ hay sao mà còn hành tới ngày nghỉ nữa chứ!” Dragon hỉnh mũi nói vu vơ và ngay lập tức bị sừng sộ bởi Jessica


    “Ai hành anh hả? Hay cứ để công khai đi, để xem....Anh đối mặt với Tiffany thế nào chứ? Hứ....”


    “Cô.....” Dragon tức tối nhưng anh vẫn phải chịu thua cũng bởi vì Tiffany còn Jessica thì cưới khoái trá khi thấy cục tức của anh





    “Hay là tôi đi về nhỉ? Tôi thấy ngại quá” Taeyang nép đằng sau Yoona nói nhỏ


    “Gì thế? Anh nhát đến thế cơ à?” Yoona quay người lại nhìn anh


    “Đâu có....nhát hồi nào?”


    Taeyang cúi gầm mặt, anh thực sự không thích chỗ đông người, nó luôn tạo cho anh cảm giác trống trải và sợ sệt....Anh thoáng giật mình chỉ sau cái chạm tay của Yoona, Yoona chìa ta ra sau nắm chặt tay anh


    “Có tôi ở đây mà, lúc nào cũng sợ đám đông như thế thì làm được gì!”


    Yoona nói nhỏ chỉ đủ để người bên cạnh là Taeyang nghe thấy, cô nhìn sang anh mĩm cười để anh tự tin....Bất giác Yoona cảm thấy mình lại khám phá ra một điều thú vị từ người bạn của mình



    Anh ấy sợ đám đông....một người lạnh lùng kì lạ như anh ấy sợ chỗ đông người......Ngay lúc này đây, tôi thực sự chỉ muốn nắm lấy bàn tay anh ấy, bàn tay cần được che chở bởi sự cô đơn.....





    “Mọi người....cho em nói cái này”



    Yuri từ bên ngoài lên tiếng và một người nữa xuất hiện từ phía sau kiến mọi người hơi bất ngờ. Yoona bỏ nhanh tay mình ra khỏi Taeyang ngay sau đó



    “Xin chào, Tôi là Taecyeon” Mọi người nhíu mày khó hiểu với cả hai nhưng cũng nhanh chóng hiểu ra khi Yuri đan tay mình và tay anh


    “Đây là bạn trai em sao? Em giấu kĩ quá đó, Yuri?” Jessica bước tới lườm em mình, Yuri và Taecyeon chỉ nhìn nhau cười


    “Tôi đến hơi đường đột, nên xin các chị hãy chấp nhận chúng tôi” Taecyeon nói mạnh mẽ và nhìn sang Yoona cùng Taeyang, anh mĩm cười chào cả hai, Yoona cũng ngượng ngịu gật đầu chào


    “Chuyện hai người quen nhau, chị đã biết lâu rồi....tưởng em không chịu công khai chứ?” Yuri ôm lấy Taeyeon trong bộ dạng nũng nịu với chị mình khi Taeyeon nghiêm nghị nói



    “Chào cậu, hãy chăm sóc cho Yuri tốt nhé” Tiffany dịu dàng nói


    “Dạ, em hứa” Taecyeon cười tươi và lại đan tay với Yuri


    “À, chào...tôi là bạn của Fany....Dragon, rất vui được biết cậu” Dragon cũng bước tới chào


    “Thế anh là bạn trai của chị ấy sao? Rất vui được biết anh” Taecyeon vô tư hỏi và một tràng cười lớn từ phía Jessica khiến Dragon hơi chau mày


    “À, không...tôi chỉ là bạn ....thân thôi” Dragon xụ mặt


    “Anh ấy là sếp của tôi....Yuri à, em biết chọn người ghê....trông rất tốt tướng” Jessica nhìn từ đầu tới chân Taec nói


    “Chị này....” Yuri đánh vào chị mình mắc cỡ


    “Em thôi nghĩ ba cái chuyện vớ vẩn đó đi, Sica!” Tiffany lườm cô rồi bỏ vào trong cùng mọi người







    “Suốt ngày toàn tơ tưởng....không biết khi nào hoàng tử mới xuất hiện đây nữa...hazzz” Dragon nhìn lên trần nhà nói vu vơ


    “Nếu mà không tìm được.....tôi sẽ bắt anh thế” Jessica cười khẩy với câu nói của mình


    “Haha~ Mơ đi cưng....” Dragon hất mũi về phía cô và cả hai cùng giải tán.








    Bữa tiệc kết thúc khá vui vẻ trong căn hộ của những cô gái....Mọi người chào tạm biệt nhau khi trời cũng bắt đầu sụp tối, Yoona đứng nhìn sự tiếc nuối của đôi tình nhân trước mắt, họ không muốn rời nhau nữa bước và như dính chặt lấy nhau





    “Cafe nhé....” Taeyang lên tiếng làm cô rời mắt khỏi họ, và nhìn ra ngoài trời


    “Trời sắp mưa....thì phải? Không đi đâu..” Cô nhìn lên bầu trời u ám trước mắt nó cứ cuộn lấy suy nghĩ mông lung của cô





    “Yahhh....Taeyang...đi coi phim với bọn mình nhá, rủ Yoona luôn”


    Taecyeon nắm chặt tay Yuri quay lại hỏi hai người đi đằng sau. Yoona chỉ lắc đầu từ chối và ngạc nhiên với câu nói từ Taeyang



    “Hai người đi vui vẻ nhé, bọn mình đi đây chút” Taeyang chụp lấy Yoona kéo cô rời khỏi chỗ đó



    “Ơ....sao đi nhanh thế? Hai người này thật mờ ám” Yuri thắc mắc


    “Chụt....” Taecyeon hôn lên má người yêu làm Yuri bất ngờ


    “Họ đang yêu nhau đấy....quan tâm làm gì” Anh nựng nhẹ vào chóp mũi cô và cả hai đan tay nhau đi bộ trên đường










    Taeyang nắm tay Yoona đi nhanh trên con đường đang lấm tấm những giọt mưa sắp sửa rơi, Yoona không thắc mắc, cũng không hỏi han, cô cứ đi theo anh, cứ thế...cả hai bước đi trên đường dưới những ngọn đèn nhỏ....Yoona thấy nhẹ nhõm và yên bình....rời khỏi họ khiến cô thấy tốt hơn hay vì một bàn tay ấm áp nào đó đang nắm chặt lấy cô? Yoona im lặng im lặng cho đến khi Taeyang ngừng lại và bỏ tay mình ra




    “Chúng ta....đi đâu thế?” Cô hỏi khi anh ngượng nghịu nhận ra mình đã nắm tay cô ấy rất lâu


    “Umm....không biết nữa...” Taeyang gãi đầu và cười nhẹ trả lời


    “Hì....Thế cứ đi đến đây rồi thôi à” Cô bật cười


    “Hay mình đi về vậy!” Anh không biết làm thế nào và lại đưa ra đề nghị làm Yoona lại cười


    “Ngồi một chút rồi về....ở đây rất yên tịnh”





    Không một bóng người, không một vì sao....chỉ có những ánh đèn đường đang nhìn hai con người ngồi cạnh mà vẫn không nói lời nào, cô đang sắp xếp lại cảm giác của bản thân, nó thật hỗn độn....thật phức tạp và cũng thật là khó hiểu



    Taeyang cố suy nghĩ điều gì đó để nói với cô, anh nhìn sang gương mặt ấy, nét hồn nhiên tinh nghịch đang suy nghĩ điều gì đó....trong đôi mắt ánh lên một chút buồn, một chút gì đó đang chìm vào trong suy nghĩ....



    “Cô....có chuyện gì sao?” Taeyang hỏi với ánh mắt lo lắng, anh cảm nhận được nét buồn từ cô và anh thật sự muốn chia sẽ điều đó


    “Đâu có....sao anh hỏi vậy?” Yoona quay sang nhìn anh hỏi khiến anh hơi lúng túng


    “À....ừh....tôi hỏi đại thôi” Yoona nhíu mày với sự bối rối của anh


    “Trông anh buồn cười thật”


    “Buồn cười? Bộ mặt tôi dính gì à?” Taeyang ngây ngô với câu nói của mình


    “Hihi~ haha~” Yoona cười ngặt nghẽo


    “Yahh, cười gì chứ? Có gì vui đâu nào...” Anh nhíu mày nhìn cô cười nhưng được thấy cô cười khiến anh mừng thầm hơn là tức giận


    “Tôi thật sự thích anh như thế này....rất dễ thương”


    Yoona vô tư nựng vào má anh, cô nào biết Taeyang mắc cỡ thế nào, mặt anh đỏ cả hết và tay thì không ngừng ra mồ hôi vì sự đụng chạm nhỏ ấy



    “Không hiểu sao, mỗi lần tôi buồn...là tôi lại gặp anh....chúng ta cũng có duyên thật”


    “Duyên ư?” Taeyang nói lại câu nói của cô


    “Uhm....” Cái gật đầu nhẹ làm anh muốn chạm vào gương mặt cô, anh muốn nhìn thẳng vào đôi mắt ấy, đôi mắt chất chứa nhiều tâm sự




    “Yoona!” Taeyang gọi và cô đang chăm chú chờ đợi điều anh nói


    “Huh?”


    Taeyang hít một hơi và nhìn thẳng vào mắt cô, anh nuốt nước bọt và chuẩn bị với lời nói của mình



    “Tôi.....tôi nghĩ là....tôi.....”


    “Anh sao?” Yoona chờ đợi



    “Umm....Tôi....tôi thật sự......”




    Những hạt mưa nhẹ nhàng rơi xuống, từng giọt từng giọt và rồi nhiều giọt hơn nữa khiến anh phải đứt đoạn



    “Á, mưa thật rồi....trú mưa mau” Yoona chưa kịp nghe anh nói điều gì, cô kéo anh chạy vào bên trong khuôn viên


    “Ah...mưa thật....tôi đoán không sai nhỉ?” Yoona phủi lấy những giọt mưa trên người mình


    “Tóc anh.....haha...nước vẫn còn đọng kìa”



    Cô cười với mái tóc bườm ngựa của anh đang lấm tấm những giọt mưa. Rất vô tư, Yoona nhón chân và phủi những giọt nước ấy, cô vẫn không hề biết rằng chủ nhân của nó đang bất động cũng bởi khoảng cách cả hai đang rất gần, chỉ cần một chút rướng người anh có thể ôm gọn cô trong vòng tay....



    “Lúc nãy, anh đang định nói gì đấy?” Yoona vẫn lau cho anh và hỏi


    “À, không có gì đâu...tôi quên rồi” Anh lúng túng nhìn sang hướng khác


    “Anh thật khó hiểu đấy...”


    Yoona nhìn anh với vẻ trách móc và một tiếng động làm cô hốt hoảng bịt cả hai tai mình lại. Tiếng sấm của trời mưa khiến cô giật mình. Trong thoáng chốc, Yoona chợt nhận ra một bờ vai mạnh mẽ đang ôm lấy mình.



    Taeyang đang ôm cô, lần đầu tiên cô cảm nhận được thân thể mạnh mẽ từ người khác phái, nó thật ấm áp, thật yên bình....Một vòng tay cần thiết, hay một vòng tay mà cô đang cần?....Yoona bắt đầu suy nghĩ....mớ suy nghĩ trong trái tim nhỏ bé ấy đang bắt đầu loạn nhịp....bắt đầu thấy mình có một cảm giác hoàn toàn khác.....




    TBC


    "Tiffany....tỉnh lại nào....Tiffany!"


    "Anh yêu em mà...."


    "Anh đang có hứng thú với loại gái quê à?"
    cutecat1
    cutecat1
    Trung sĩ
    Trung sĩ


    Posts : 161
    Money $ : 196
    Join Date : 20/12/2011
    Birthday : 06/09/1999
    Age : 24
    Sex : Nữ Virgo
    Occupation : học sinh
    From : Hồ Chí Minh

    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by cutecat1 Wed Dec 21, 2011 4:27 pm

    Tem!!!!!!Hay chưa tưng thấy,cmt trước đọc sau,hj!

    Sponsored content


    [FANFIC] Forever With U Empty Re: [FANFIC] Forever With U

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun May 12, 2024 4:36 am