by taeyeonlinhkute Sun May 05, 2013 12:23 pm
Chap 7
Một, hai rồi ba ngày trôi qua, Yuri không hề nói chuyện với cô. Dù vẫn cố tỏ ra bình thường nhưng cô biết Yuri khó chịu lắm. Cô cũng không khá hơn là mấy, cô ghét cái cảm giác này, ghét nhìn thấy Yuri như vậy. Thà Yuri cứ mắng chửi cô còn hơn là im lặng, khiến cô tự dằn vặt mình như thế này.
Chung cư SM
- Cheer, cạn ly nào!
- Chúc mừng Soshi goodbye stage!
- Oppa, goodbye stage rồi còn chúc mừng gì nữa?_ Jessica phụng phịu nói.
- Vẫn nên chúc mừng mà_ Eeteuk đùa.
Trên sân thượng chung cư của SM, mọi người đang quây quần cùng tổ chức tiệc. Các thành viên Super Junior đã nảy ra ý tưởng này để chúc mừng các cô em.
- Bọn em đã vất vả rồi, bây giờ thì nghỉ ngơi đi_ Leeteuk cầm xiên thịt đưa cho Yoona.
- Cám ơn oppa_ Yoona nhẹ nhàng đáp.
- Lâu lắm rồi mới có dịp mở hội, hôm nay không ai được về sớm đấy_ Heechul hứng khởi ra lệnh.
- Nếu không làm theo thì sao?_ Jessica khựng lại.
- Thế thì em sẽ không yên với anh đâu_ Heechul nhìn Jessica với ánh mắt hình viên đạn.
- Sunny, cho em này_ Sungmin đưa cho Sunny xiên thịt anh vừa nướng vẫn còn nóng hổi, thơm phức và nhận được nụ cười tươi rói từ Sunny.
- Eo, hai người này làm gì đấy?_ Eunhyuk từ đâu chui ra phá đám.
- Đây là chỗ đông người đấy nhé!_ Shindong cũng hùa theo.
- Oppa, bọn em có làm gì đâu_ Những lời nói của Eunhyuk và Shindong làm Sunny bối rối, hai má cô đỏ bừng lên. Sungmin nhìn thấy Sunny thẹn thùng cũng không thể không cười.
- Đấy, lại còn nói không có gì_ Shindong tiếp tục trêu Sunny khiến cô phải chạy ra chỗ Sooyoung để tránh bị trêu chọc thêm.
Một góc trên sân thượng
- Em thấy chúng ta hát như vậy là được rồi_ Seohyun cảm thấy kì lạ khi Kyuhyun kéo cô ra chỗ khuất để bàn về việc song ca.
- Ờ... anh cũng thấy ổn_ Kyuhyun bối rối nói.
- Thế oppa gọi em ra đây làm gì vậy?_ Seohyun thắc mắc.
- Anh…muốn nói chuyện với em_ Kyuhyun nói một cách khó khăn.
"Mình sao thế này, tại sao khi ở cạnh cô ấy mình lại không nói được gì. Kyuhyun ơi, mày hãy tự nhiên hơn được không, nếu không người ta sẽ bỏ về đấy."
- Nói chuyện á, tại sao không nói ở kia mà phải ra đây?_ Seohyun vẫn chưa hiểu.
- À…chỗ đó ồn ào lắm mà anh muốn yên tĩnh_ Kyuhyun chậm dãi nói và Seohyun cũng từ từ gật đầu.
- Seohyun…em thích ngắm sao chứ?
- Vâng_ Seohyun vui vẻ trả lời.
- Em thấy không bầu trời hôm nay có rất nhiều sao_ Kyuhyun vừa nói vừa chỉ tay lên trời.
- Oppa cũng thích ngắm sao, hay thật đấy_ Seohyun cũng nhìn lên bầu trời theo hướng tay của Kyu.
- Như vậy là chúng ta có điểm chung đấy nhỉ?_ Kyuhyun quay sang nhìn Seohyun, khoảng cách giữa hai người lúc này sao lại gần một cách kì lạ.
- Vâng_ Seohyun ngại ngùng nói, cô vội lùi ra khi thấy mình và Kyuhyun đang ngồi quá gần.
"Tiếp tục đi Kyu, mày đang làm rất tốt đó."
- Anh hỏi em câu này không biết có riêng tư quá không nhưng mẫu người của em như thế nào?_ Kyuhyun đánh liều hỏi, cảm giác tim mình đập nhanh lạ thường.
- Ơ..._ Seohyun sửng sốt với câu hỏi của Kyu. Mẫu người lí tưởng ư, xưa nay cô đã bao giờ nghĩ đến điều này. Trái ngược với các chị, Seohyun khá nhút nhát trong giao tiếp và cũng không chơi với các idol nam nên cô tỏ ra rất bất ngờ.
- Em có thể nói cho anh biết được không?_ Kyuhyun có vẻ sốt ruột khi thấy Seohyun không trả lời.
"Trời ơi phải làm sao đây, làm sao mình có thể trả lời Kyuhyun oppa trong khi mình…Kyuhyun tại sao anh lại hỏi em câu này, anh có ý gì vậy?"
- Em… em không có_ Seohyun ngập ngừng, cô chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức mà thôi.
- Anh xin lỗi, đáng ra không nên hỏi em như vậy_ Nhận thấy sự ngại ngùng trên gương mặt Seohyun Kyuhyun vội vàng nói, giọng ăn năn.
- Không, không có gì đâu oppa_ Không muốn Kyuhyun khó xử, Seohyun lắc đầu.
- Có lẽ chúng ta nên trở vào với mọi người_ Kyuhyun nói rồi liền đứng dậy, Seohyun cũng theo phía sau. Hai người đi vào mà không hề nhận thấy có người đã nghe lén và cười thầm cuộc nói chuyện ngây ngô của hai maknae.
Một góc khác
- [Em đang làm gì vậy?]_ Nichkhun cất tiếng hỏi khi nghe thấy giọng Yoona.
- Em đang trên sân thượng cùng mọi người dự tiệc_ Yoona nói, cố che dấu sự mệt mỏi.
- [Tiệc ư?]
- Các oppa Suju nói là để mừng bọn em goodbye stage_ Yoona nhẹ nhàng nói tiếp.
- [Ưhm…vậy em với Yuri… thế nào rồi…?]_ Nichkhun ngập ngừng hỏi.
- …_ Yoona thở dài khi nghe thấy câu hỏi của Nichkhun.
- [Anh xin lỗi, tất cả là tại anh mà ra]_ Giọng Nichkhun lo lắng, dù chỉ nói chuyện qua điện thoại nhưng anh có thể đoán được tâm trạng Yoona lúc này.
- [Anh không nên đẩy em vào tình huống như vậy.]
- Oppa, đâu phải lỗi của anh, em biết ngày này rồi cũng đến mà_ Yoona chán nản.
- [Nhưng sẽ không nghiêm trọng nếu anh không nói dối]_ Câu nói của Nichkhun khiến Yoona im lặng, cô biết lúc đó anh không cố tình nhưng cũng vì thế mà bây giờ Yuri mới hiểu lầm cô. Cô không hề trách anh nhưng cô cũng không biết làm sao để “chiến tranh lạnh” giữa cô và Yuri kết thúc.
***
**
*
SNSD dorm
- Hôm nay vui thật đấy_ Sunny nói khi SNSD trở về nhà của mình.
- Thôi đi, cậu không cần khoe mọi người cũng biết hết rồi_ Sooyoung ngồi xuống sofa vớ lấy remote nhưng cũng không quên châm chọc cô bạn.
- Công nhận, Sunny sướng thật_ Hyoyeon tiếp lời.
- Này các cậu, tớ có làm gì đâu_ Sunny nói lớn khi thấy hai người kia cứ trêu mình.
- Hyoyeon à, tớ cũng rất muốn được như ai kia_ Sooyoung vẫn không chịu buông tha.
- Sungmin được đấy chứ?_ Tiffany từ bếp đi ra cùng hùa vào khiến Sunny mặt đỏ bừng bừng, cô biết không thể nói lại nên bỏ về phòng, để ba người lại với những tiếng cười không ngớt.
- Có ai thấy Yuri với Yoona đâu không?_ Giọng Taeyeon với ra từ phòng tắm.
- Hai đứa đấy chưa về sao?_ Jessica thắc mắc.
- Yoona em ở đâu vậy?_ Yoona vừa bước vào đã bị Hyoyeon chất vấn.
- Ơ...em, em đi xuống nhà vứt rác cùng Eeteuk oppa_ Yoona tìm đại một lí do.
- Còn Yuri đâu?_ Taeyeon vừa bước ra từ phòng tắm nhìn Yoona hỏi ngay.
- Em không biết, cả tối nay em không nhìn thấy chị ấy_ Yoona nói.
- Cậu ấy đi đâu nhỉ, vừa mới khỏi ốm đã đi linh tinh rồi_ Taeyeon cằn nhằn.
- Này mọi người, kia có phải Yuri không?_ Tiffany ra ban công và vô tình nhìn thấy Yuri ngồi bên xích đu.
***
**
*
Bầu trời lúc này tối đen chỉ có những vì sao sáng lấp lánh mà thôi. Không gian xung quanh cô cũng vậy, chỉ có ánh đèn yếu ớt từ trong sảnh hắt ra. Nhưng cô chẳng quan tâm, càng tối càng tốt, như thế cô sẽ không nhìn thấy gì cả. Cô cũng chẳng cần phải để ý nét mặt người khác, chẳng cần nhìn thấy những điều không nên nhìn. Ở đây là thế giới của cô, cô có thể làm gì mình muốn, sống thật với chính mình.
Những cơn gió nhè nhẹ thổi, những cơn gió của buổi tối mùa hè, có chút hơi nóng nhưng cũng có chút man mát. Thế mà chẳng hiểu sao cô thấy lạnh ghê gớm, toàn thân tê buốt vô cùng. Cô hơi thu mình trên chiếc xích đu, lúc này nếu có một bờ vai để dựa vào thì…
- Giờ này em còn chưa về nhà sao?_ Một giọng nói vang lên khiến Yuri giật mình, cô quay ra đằng sau nhưng không thấy ai cả, khi quay lại thì người đó đã ngồi cạnh mình.
- Anh thấy em lạ lắm đó, có tâm sự hả?_ Người con trai tiếp tục lên tiếng, mắt vẫn nhìn thẳng vào khuôn mặt thanh tú của Yuri.
- …_ Yuri im lặng lắc đầu.
- Có thể chia sẻ với anh không?_ Giọng nói vẫn nhẹ nhàng vang lên.
- Kyuhyun oppa, em xin lỗi, em không thể_ Yuri nói giọng buồn bã. Kyuhyun vẫn chăm chú nhìn Yuri, anh rất thắc mắc bới chưa bao giờ anh thấy cô như vậy.
- Anh hiểu nhưng chịu đựng một mình thì càng khổ tâm hơn đó_ Kyuhyun đặt tay lên vai Yuri thông cảm.
- Em biết, em cũng không muốn giấu trong lòng chỉ là chuyện này không thể nói ra_ Yuri quay sang Kyuhyun với ánh mắt cám ơn.
- Nếu vậy em có thể nghe chuyện của anh không?_ Kyuhyun nhìn Yuri chờ đợi.
- Anh cũng có tâm sự sao?_ Yuri ngạc nhiên hỏi lại.
- …_ Kyuhyun gật đầu, anh nhìn lên bầu trời, những vì sao vẫn đang sáng lấp lánh.
- Anh đã thầm yêu một người con gái.