by kwon_yuri_snsd Wed May 16, 2012 6:11 pm
CHAP XII:
- Yoona! - Max gọi lớn.
Yoong thấy Max thì nhăn mặt, cố tình đi nhanh.
- Chờ anh với - Max chạy và chẳng mấy chốc bắt kịp Yoona.
- Em đi nhanh thật đấy Yoong.
- Tôi đi nhanh hay không thì có liên quan gì đến anh không? Mà sao anh dám gọi tôi là Yoong? Tên của tôi không phải là để cho anh thích gọi thì gọi không thì thôi.
- Anh biết rồi, anh xin lỗi - ChangMin xuống nước.
- Hứ, ai thèm.
- Đi chơi nhé Yoong, à quên Yoona?
- Tôi đâu có rảnh mà......
Chưa kịp nói hết câu Yoona đã bị một bàn tay săn chắc kéo đi. Đây là lần thứ hai bị kéo thế này nên cô không khỏi tức giận.
- Thả tôi ra - Yoong hét lên.
- Tại em không chịu nghe lời nên anh đành phải làm cách này thôi.
Yoona dùng hết sức bình sinh để chạy thoát. Nào là đá, đấm, cào, cấu,... nhưng chẳng ăn nhằm gì, ChangMin vẫn trơ ra như đá.
- Đừng cố gắng làm gì vô ích thôi Yoong à. Nếu em ngoan ngoãn, anh sẽ cho em về sớm, còn không thì thôi.
- Rốt cuộc anh muốn gì? - Yoona thở hổn hển bởi dùng nhiều sứ để "chiến đấu".
- Muốn em yên lặng và ngoan ngoãn đi theo anh đến một nơi.
Yoona giờ thì không thể thoát được nữa, có vùng vẫy thì cũng thế chỉ tổ tốn sức vậy tốt nhất là đi theo anh ta. Nghĩ vậy, liền im lặng.
- Ngoan ngoãn như thế có phải hay không - Max cười, nụ cười như ánh nắng ban mai và xoa đầu Yoona.
Khoảnh khắc Max xoa đầu Yoona, tim Yoona như trật đi một nhịp, mạt cô đỏ lên, tim đập loạn xạ.
Không thể nào....không thể nào.....
- Không được - Yoona hét lên, lấy tay bịt hai tai mình lại.
- Em sao thế? - Max lo lắng - Đau ở đâu à?
- Không....không sao. Đi đi - Yoona cố gắng thoát ra khỏi ý nghĩa ấy - ý nghĩa cô đã yêu anh ta - Shim ChangMin.
Max đưa Yoona đi chơi gần như hết Seoul.
Hai người đi ăn thoải mái.
- Cô ơi! Cho cháu hai suất bánh gạo - Yoona gọi cô bán hàng.
- Của hai cháu đây - Cô bán hàng niềm nở - Hai đứa là người yêu hay là vợ chồng thế? Nhìn đẹp đôi quá.
- Cô ơi! Chúng cháu không....
- Bạn gái cháu đấy cô. Đẹp đôi quá đúng không ạ?
- Ừ.
Sau khi cô bán hàng đã đi khuất, Yoong dãy nảy.
- Anh điên à? Tôi đã nhận lời anh bao giờ đâu?
- Em im lặng nào. Mọi người đang nhìn đấy.
- Tôi mặc kệ. Anh nói đi, giải thích đi - Yoona tức giận.
- Thế em nghĩ quan hệ giữa chúng ta là gì? - Max vừa nói vừa gật đầu xin lỗi mọi người xung quanh trong khi Yoona thì mặc kệ những ánh mắt soi mói đó.
- Chẳng là gì cả.
- Đúng thế. Vậy chẳng lẽ em lại đi chơi với người không quen biết à?
- Tôi bị anh bắt đến đây.
- Em nghĩ cô ấy sẽ tin lời em sao?
Yoona cứng họng, thật sự thì Max nói không sai.
- Tha cho anh lần này - Na hạ hỏa.
- Yoona này.
- Gì? - Yoona cộc cằn.
- Em có muốn đi chơi không?
- Tôi muốn về...
Chưa nói xong đã bị kéo đi lần nữa.
----------------------------------------
Tại khu vui chơi.
- Aaaaaa....vui quá aaaa...a - Yoona phấn khích.
Còn chàng trai ngồi cạnh cô thì đang bị thiếu không khí....gần chết.
- Anh đúng là...mới đi một tí mà đã mệt rồi sao?
Max đang bị shock, biết là Yoona là một cô gái gan dạ nhưng không ngờ lại thích chơi mấy thứ này. Đến anh cũng phải chào thua.
- A! Bên kia có trò chơi hay quá. Đi quá đó đi - Nói rồi Yoona kéo Max đi (Lần này thì ngược lại).
- Bùm bùm.....
Sau một hồi chơi không mệt mỏi, Max lên tiếng:
- Về thôi Yoong.
- Ừ - Yoona ậm ừ cho qua chuyện, mắt thì vẫn cứ dán vô màn hình trò chơi.
- Muộn rồi đấy!
Câu nói của Max làm Yoona giật mình. Chết thật! Từ sáng đến giờ đi chơi có xin phép ai đâu.
- Nhanh về thôi - Yoona vội quá, nắm luôn tay Max. Mãi về sau mới để ý hai người đang trong tình trạng "tay trong tay". Vội vàng ngượng ngùng thả tay ra.
- Để anh đi lấy xe - Nói rồi Max chạy đi để Yoona đang đỏ mặt.
- Không được. Yoona à! MÀy đang nghĩ gì vậy? Không. May không thích anh ta đúng không? Yoong à, tao xin mày đấy.
Có lẽ do mệt quá nên Yoona ngủ thiếp đi trên xe.
Max nhìn kĩ gương mặt ấy. Làn da trắng sữa, đôi môi hồng hào, ngay cả bọng mắt, tất cả đều giồng SeoHyun một cách kì lạ.
Max không ngờ trên thế giới lại có hai người giống nhau đến thế. Lần đầu gặp Yoona Max đã ngỡ cô là Hyun, anh định chạy lại và ôm cô thật chặt.
Bất giác, anh đưa tay chạm nhẹ lên mặt Yoona - Gương mặt mà suốt hai năm qua anh luôn khắc sâu trong tim.
Bất ngờ Yoona mở mắt. Hai đôi mắt giao nhau, khoảnh khắc ấy, thời gian như ngừng lại.
Max tiến đến gần Yoona, gần hơn nữa, gần nữa,....
Yoona nhắm mắt lại, hia đôi môi tiến gần với nhau, chỉ còn một chút khoảng trống thôi.....
- Baby baby baby.....
Điên thoại Yoona chợt reo. Yoona vội vàng quay đi nghe máy.
- Vâng mẹ. Con đang ở cổng. Vâng. Con xin lỗi.
Yoona quay sang Max:
- Tôi vào nhà đây. Anh về đi.
Nói rồi cô chạy đi để Max không nhận ra khuôn mặt đang đỏ như gấc.
Ngồi trong xe, Max bật cười:
- Yoona à! Em yêu anh mà....phải không?